Ninh Phàn không hề muốn có liên quan gì đến hai người này. Nghe tên còn không muốn chứ đừng nói đến ăn cơm.
"Có chuyện gì thì cứ nói ở đây luôn đi."
Nụ cười trên mặt Ninh Vũ Mai cứng ngắc.
"Thế này không được tốt lắm."
Lúc này, Mục Bắc Thần cũng không nhịn được mà lên tiếng.
"Ninh Phàn, đừng đẩy bản thân đi quá xa."
Ninh Phàn nhếch miệng cười.
"Tôi không muốn ở cùng với người mặt mày lúc nào cũng khó chịu, rất ảnh hưởng đến tâm trạng."
Nghe Ninh Phàn nói vậy, gương mặt của Mục Bắc Thần liền xượng đi vài phần. Ninh Vũ Mai thấy không khí ngày càng ngượng ngùng hơn nên cố gắng hòa giải.
"Chị hiểu lầm rồi? Mục ca ca muốn nói về chuyện của hai công ty."
Nghe vậy Ninh Phần liền nhíu mày suy nghĩ.
(Lại là tình tiết không có trong nguyên tác. Theo kinh nghiệm lần trước, nếu có chuyện gì đó xảy ra ngoài cốt truyện gốc, có lẽ sẽ không bị ảnh hưởng. Đi một chuyến cũng không thiệt hại gì.)
Nghĩ vậy cô quyết định.
"Nếu đã như vậy, vậy thì đi thôi."
Mục Bắc Thần và Ninh Vũ Mai đi trước, Ninh Phần đi sau. Cô cũng không quên nhắn cho Phó Minh Trạch biết để anh không mất công chờ cô.
Trong phòng bao nhà hàng, Ninh Phàn rất đề phòng ngồi cách xa nam nữ chính nguyên tác. Nhìn thái độ của
Mục Bắc Thần từ nãy đến giờ cô thầm phê bình.
(Chẳng trách Lê tổng giám lại có loại đức hạnh đó. Thực sự có loại sếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3623492/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.