Ninh lão phu nhân luôn thiên vị đứa con thứ này nên nghe chú ta nói nhớ mình, bà liền vui vẻ.
"Quả nhiên mẹ thương con không phải là vô ích. Con cũng đừng đi nữa! Ở lại nhà của anh trai con, ở bên cạnh mẹ."
Ninh Tiết Kiếm không muốn sống ở nước ngoài nữa, nên chú ta nghe được ở lại nên rất vui.
"Được! Vậy làm phiền đại ca rồi."
Ninh Đức Hữu cũng hiểu từ khi Ninh lão gia qua đời thì không ai thay đổi được quyết định của lão phu nhân nên ông chỉ đành chấp nhận.
"Ăn cơm! Ăn cơm thôi! Mẹ mau ngồi xuống đi!"
Lúc này lão phu nhân mới vui vẻ ngồi xuống. Ninh Đức Hữu đột nhiên nói chuyện với Ninh Phàn.
"Phàn Phần! Trước kia là bố suy nghĩ không chu đáo. Bố đã sắp xếp vị trí trong công ty cho con và Vũ Mai rồi.
Ngày mai các con đến công ty báo cáo là được."
Ninh Phần bình tĩnh từ chối.
"Bố! Con đã tự thành lập một công ty giải trí của riêng mình rồi. Nên con sợ không thể đến làm việc ở tập đoàn
Ninh thị được."
Ninh lão phu nhân nghe vậy liền không hài lòng.
"Tự thành lập công ty giải trí? Cô muốn tự mình trở thành diễn viên sao? Không được! Cô mau đóng cửa công ty của cô rồi về đây ngay. Cô muốn đem mặt mũi nhà họ Ninh vứt ra bên ngoài sao?"
Ninh Phàn vô cùng mệt mỏi với lão thái bà này. Nếu là người khác thì cô có thể dùng hết sức để phản công nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3623489/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.