Trong đồn cảnh sát, một thanh niên ngồi vắt chéo chân hình chữ ngũ gương mặt bất cần đời đối diện là hai viên cảnh sát nhìn cậu ta một cách nghiêm nghị.
“Đánh nhau ở nơi công cộng, tình tiết nghiêm trọng có thể bắt giữ cậu.”
Người thanh niên cười khẩy khinh thường.
“Chẳng phải không có chuyện gì sao? Tôi có thể bồi thường tiền thuốc.”
Cảnh sát viên không thay đổi sắc mặc nói với cậu ta.
“Khẩu khí không nhỏ!”
Đột nhiên, Ninh Phàn bước vào đứng trước bàn làm việc của cảnh sát nhẹ nhàng nói.
“Xin lỗi, Kỳ Mặc đã làm phiền mọi người. Sau khi trở về tôi nhất định sẽ giáo dục cậu ta thật tốt.”
Kỳ Mặc không biết hợp đồng của mình đã bị chuyển cho Ninh Phàn nên không biết cô là chuyện hiểu nhiên, nhìn cô ngạc nhiên nói.
“Không phải, cô là ai? Cô quản tôi làm gì?”
Ninh Phàn không có thời gian để giải thích hay đôi co với tên ấu trĩ này nên nói như ra lệnh.
“Cậu im miệng!”
Viên cảnh sát cũng không muốn giữ người lại quá lâu nhanh chóng đưa biên bản bảo lãnh cho Ninh Phàn yêu cầu cô kí tên.
“Cô chỉ cần kí vào đây là có thể đưa người đi.”
Ninh Phàn nhanh chóng kí tên sau đó quay người lại nhìn Kỳ Mặc thấy cậu ta còn ngồi mới hơi tức giận nói.
“Đi thôi! Cậu muốn ở lại đây ngủ qua đêm à?”
Kỳ Mặc tính khí cũng không nhỏ liền nói lại.
“Không phải, cô tự nhiên xuất hiện, dựa vào đâu mà đưa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3621243/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.