Trên đời này thứ đẹp đẽ nhất kỳ diệu nhất, không gì bằng trái tim con người.
Chỉ nho nhỏ một nắm máu thịt lại tràn ngập thất tình lục dục. Cái gọi là tính thiện hay tính ác đều trong một ý niệm. Nghiên cứu sâu xa, bất quá là bản năng cùng lý trí tranh đấu không ngừng không nghỉ. Bẩm sinh chính là cướp đoạt xâm chiếm, sau đó dưỡng thành nhân đức lễ nghĩa ảnh hưởng lẫn nhau, lại thêm các loại trói buộc ngoại giới, bởi vậy tạo thành một cục diện cân bằng yếu ớt.
Hiện tại, Cầm Di Âm đem cân bằng này phá vỡ.
Ngàn vạn cây Huyền Minh mộc ở trong Thiên Thánh đô tùy ý sinh trưởng, khiến Bà Sa thiên nguyên bản mịt mờ giáng lâm hậu thế. Pháo hoa xán lạn lộng lẫy bị hắc ám cắn nuốt, một lần nữa ma khí ngập trời đem toà thành trì này kéo vào luyện ngục. Đám người sau khi hoảng loạn rất nhanh thần trí mơ hồ, theo tiếng đàn không biết từ đâu, như con rối bị điều khiển vòng quanh bốn phía. Lại có cung nữ cùng nhạc sư vừa múa vừa hát, cầm tiêu cổ sắt (*) đủ loại khác nhau, giai điệu nhịp điệu thế nhưng lại có thể hợp cùng một chỗ, đem ma âm nhiếp hồn này truyền khắp toàn thành.
[(*) cầm: đàn, tiêu: sáo, cổ: trống, sắt: đàn sắt (kiểu giống đàn tranh, mỗ tìm hiểu thì wiki nói giống đàn tranh 50 dây)/ đàn cầm (thất huyền cầm: đàn 7 dây). A Âm nhà chúng ta là xài cổ cầm nha]
Nhân khí dần dần yếu ớt, vô số vết nứt hẹp dài trên không trung chậm rãi mở rộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026311/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.