Cơ Khinh Lan biết ngày hôm nay mình không đi được rồi.
Từ thời điểm hắn nói ra câu mật ngữ ẩn nhẫn đầu tiên, thiên phạt cũng đã hạ xuống.
Không giống với lôi đình nổ vang thanh thế hùng vĩ, trừng phạt tiết lộ thiên cơ vô thanh vô tức. Hắn có thể cảm giác được bức màn mỏng manh giữa mình cùng thế giới này như bị cường lực xé rách, chuỗi nhân quả vốn không nên tồn tại ở thời gian và không gian này một lần nữa kết nối, áp lực trầm trọng vô hình từ chín tầng trời ép xuống, nếu như hắn còn có thân thể máu thịt, chắc chắn đã bị nghiền nát thành tro bụi.
Hỏa diễm bên trong đèn lồng trở nên ảm đạm, co lại nhỏ như một hạt đậu. Thân thể do quỷ lực ngưng tụ thành bắt đầu chậm rãi hư hóa, từ vạt áo đến đuôi tóc từng chút từng chút một chút tán loạn thành sương khói. Cơ Khinh Lan không làm mấy việc giãy dụa vô ích. Hắn chỉ nỗ lực để cho mình đứng vững một chút, bướng bỉnh mà chờ đáp án của Phi Thiên Tôn.
Ở trong trí nhớ Phi Thiên Tôn, biểu hiện của Cơ Khinh Lan trước mặt hắn vẫn luôn ngoan ngoãn đến gần như nhu thuận, cái nhìn cả gan làm loạn như vậy chưa bao giờ có. Thế nhưng hắn không cảm thấy tức giận vì bị mạo phạm, thậm chí còn có chút yêu thích.
Đại để chúng sinh trên thế gian đều có thói xấu "Không chiếm được chính là tốt nhất", Phi Thiên Tôn không biết đùa bỡn qua bao nhiêu hư tình giả ý, sẽ đối với những kẻ mình không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026281/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.