"Ngươi không sao chứ?"
Thời khắc sương khói tan đi, kiếm khí như cầu vồng cũng hóa thành hư vô. Tiêu Ngạo Sênh thu kiếm vào vỏ, lúc này mới quay người nhìn sang.
Vết thương trên người Mộ Tàn Thanh đang nhanh chóng khép lại. Y liếm liếm vết máu trên tay, nói: "Không có gì, đi mau!"
Tiêu Ngạo Sênh cầm lấy y thả người nhảy một cái, trước khi không gian linh vực hoàn toàn vỡ nát thoát ra ngoài. Mộ Tàn Thanh chỉ cảm thấy hoa mắt, liền đã trở về chính điện mờ tối trong đạo quan. Hương khói bốn phía đã tắt ngúm, trên đất lưu lại một xác người khô kiệt, chính là túi da của Hi Di phu nhân, mà Cơ Khinh Lan đã không còn thấy bóng dáng.
Mộ Tàn Thanh ngồi xổm xuống tỉ mỉ nghiệm xem. Trên thân thể Hi Di phu nhân cũng không có vết thương, chỉ là gầy gò như da bọc xương, phảng phất bị thứ gì rút khô cốt nhục tinh túy. Mặc dù không có dấu hiệu hư hại, tóc tai cùng móng tay cũng đã héo rút, rõ ràng là đã chết nhiều ngày, chỉ dựa cả vào bàng môn tà đạo để duy trì hình dáng túi da.
Ngoài ra, khiến người ta phải lưu ý chính là không thấy hồn phách Hi Di phu nhân đâu cả.
Tiêu Ngạo Sênh thấy thần sắc y khác thường, hỏi: "Đây là người nào?"
"Sơn trưởng đương nhiệm của Đàm cốc, Hi Di phu nhân trong miệng A Linh."
Tiêu Ngạo Sênh khẽ nhíu mày. Hắn vừa nãy đến vội, phát hiện không gian nơi này không đúng liền cầm kiếm chém vào cấm chế, mắt thấy Mộ Tàn Thanh cùng một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026226/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.