"Thời điểm chúng ta đến lần trước, chưa từng nghe nói tới Đại Vu chúc gì cả."
Buổi tối, Mộ Tàn Thanh cùng Tiêu Ngạo Sênh ngủ lại một gian khách điếm. Sau khi kiểm tra không có gì dị thường, lại bày ra cấm chế, Tiêu Ngạo Sênh liền đem con chim nhỏ trong tay áo tung ra, tầm mắt băng lãnh nhìn A Linh khiến cả người nàng phát run quỳ mọp dưới đất, đầu cũng không dám ngước lên.
Mộ Tàn Thanh cởi áo choàng, thân thể nguyên bản yểu điệu nhỏ gầy khôi phục lại bình thường. Y nhấc cằm A Linh lên, người sau chỉ cảm thấy một tia chân khí thuận theo ngón tay kia thấm qua xương mà vào, mỗi chỗ đi qua đột ngột sinh ra tê dại, ngay trái tim cũng giống như bị một bàn tay gắt gao nắm lấy.
Nàng không dám quay đầu, chỉ có thể cùng Mộ Tàn Thanh bốn mắt nhìn nhau, liền cảm thấy trong đôi mắt yêu dã đồng tử đỏ đậm của đối phương có điện quang màu tía lưu chuyển, dường như lôi đình giữa biển mây, nhất thời sắc mặt trắng bệch.
Mộ Tàn Thanh nói: "Đem toàn bộ hiểu biết lần trước ngươi tới đây lặp lại lần nữa, cần phải tường tận, không được bỏ sót."
"... Mười ngày trước, chúng ta một nhóm bốn người đi tới Đàm cốc. Dựa theo ước định trong thư hóa vàng, ở con đường nhỏ ngoài cốc hội hợp cùng Tân Lục thị, nhờ nàng dẫn chúng ta tiến vào cửa thành bắc." A Linh nỗ lực để thanh âm của mình không phát run.
"Chúng ta vừa vào sơn thành, liền dẫn tới không ít bách tính chú ý. Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026221/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.