Lão nhân gia thường nói: "No ba năm, đói ba năm. Vừa đói vừa lạnh liền ba năm."
Triều Khuyết thành gặp đại hạn đã gần ba năm.
Nơi đây là vùng đất nằm giữa biên giới Trung Thiên -Tây Tuyệt, lúc thái bình thì thuận lợi đủ bề, khi chiến loạn liền hai đầu đều khó. Vì vậy đương nhiệm Thành chủ liền đem bản thân xem như cỏ đầu tường, đón chiến báo chiều gió quay bên nào liền quay về bên đó.
Đáng tiếc cỏ đầu tường lần này quay sai đầu. Nội bộ hoàng tộc Cơ thị thống trị Trung Thiên suốt hai trăm năm xảy ra bạo loạn. Đại quân mất Thống soái, Tây Tuyệt binh mã phá thành mà vào, giết đuổi về hướng vương đô xa xôi. Sau khi đốt giết cướp bóc chỉ còn lại cảnh thê lương khắp thành.
Nam nhân tráng niên mười kẻ chết chín, phụ nữ trẻ em người già yếu thây ngã đầy đồng. Thành chủ dâng ngọc quan hiến cho Thống soái đại quân Tây Tuyệt, lúc này mới ngăn Triều Khuyết thành bị đuổi tận giết tuyệt.
Toà biên thành này từ đó bị dung nhập vào lãnh thổ Tây Tuyệt. Dân chúng sống trong sợ hãi cùng hoang mang kéo dài hơi tàn. Lần này nhân họa chưa qua, thiên tai lại tới tham gia chút náo nhiệt. Từ sau ngày đó, con dân Triều Khuyết thành cũng chưa từng thấy một giọt nước mưa nào.
Sông suối cạn kiệt, đất đai nứt nẻ, đồng ruộng khô cằn, cây cỏ chết héo.
Dân chúng đào giếng khơi kênh muốn tìm đường sống. Nhưng mà mỗi ngày trôi qua, nguồn nước càng lúc càng ít, người chết càng ngày càng nhiều, rốt cuộc khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tran-do/1026159/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.