Hoàng cung các đời đều hết sức nguy nga cùng xa hoa, chính cung Cửu Trọng liếc mắt một cái lại không thấy điểm cuối, phảng phất xa tận phía chân trời, cao tận mây trời, ngàn vạn năm qua, ít nhiều văn nhân nhã sĩ, thiếu nữ mỹ lệ chờ đợi một ngày phi thăng, bước qua tường cung, nhưng chân chính có mấy người đạt được mong muốn? Mặc dù như nguyện được tiến vào cung, nhưng mấy ai có thể bước ra một cách vẹn toàn? Đều không ngoại lệ cuối cùng trở thành tù binh của dục vọng, vật hi sinh cho quyền lợi.
Đứng ở ngoài Cửu Trọng cung nhìn tường cung nặng nề phía xa, Tà Vô Nhai không khỏi sinh cảm khái, ai có thể nghĩ đến, nhiều ngày trước hắn còn là một người bình thường ở thế kỷ 21, trong nháy mắt liền xuyên tới dị thế cổ đại, trở thành chính phi Vương gia, đây có được gọi là ngàn năm đã tu luyện nghiệt duyên vẫn là của tạo hóa?
"Làm sao vậy?"
Cưỡi trên lưng Phong Lang to lớn, Phong Hình Thiên kỳ quái nhìn về phía hắn, khó được có lúc hắn an tĩnh như vậy, cảm giác có chút không được quen cho lắm.
"Ân? Không có gì, nói Tiểu Thiên Thiên, ngươi sẽ không để ta đi bộ theo ngươi đi vào đấy chứ?"
Quay người lại, Tà Vô Nhai chỉ chỉ hắn dưới chân Phong Lang, mẹ nó, liền tính không ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo đi đường a, hoàng cung cổ đại như mê cung như vậy, đại khái có đi đến ba ngày ba đêm cũng đi không hết, không khỏi nghĩ để hắn đi như vậy cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-thien-ta-ton/1095285/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.