Ngày hôm sau thức dậy thì đã là buổi trưa. Dì để lại tờ giấy trên nóc tủ lạnh, Diệp Cô Dung xem mà cười khổ, toàn là những lời căndặn coi cô như đứa trẻ.
Cô lấy bánh mỳ trong tủ lạnh, quay về phòng mở laptop, nhận được hailá thư của Nhiếp Dịch Phàm, rất dài, toàn là những lời lẽ ra vẻ rất chân thành, thực ra toàn là bào chữa cho mình, còn ngầm nói thường ngày côlơ là đến anh ta, mới đẩy anh ta ra bên ngoài...làm cô nổi trận lôi đình xóa thư vào thùng rác.
Tiếp theo lại nhận được hai tin nhắn của La Tố Tố, đều là nói vềtrang phục và đồ trang sức, cả hai đều là đồ cao cấp để xem xét giá cảrất phải chăng, ha hả, thế giới kinh doanh nói chung là đen tối giốngnhau, đâu có chuyện tốt như này. Cuối cùng là chúc cô có một chuyến đinước ngoài lãng mạn. Diệp Cô Dung lần thứ hai cười khổ, tiện tay nhétmiệng bánh cho vào miệng, rồi ra sân thượng đứng đờ ra.
Cô hiểu rõ Nhiếp Dịch Phàm, thái độ lúc nào có tỏ ra khiếm tốn độlượng, thực ra bên trong lại là người đàn ông vô cùng chủ nghĩa, trọngsĩ diện, muốn anh ta nhận sai còn khó hơn lên trời. Thà anh ta khônggiải thích còn hơn, càng giải thích càng làm cô buồn nôn, không có tâmtrạng muốn ăn nữa. Cô thay quần áo rồi đi dạo trên phố.
Cô không biết đường đi, đến các chỗ rẽ thì cố gắng ghi nhớ đường vềnhà. Dọc đường gặp phải một cửa hàng bày đồ rất đẹp thì đẩy cửa bướcvào, xem và mua tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-tan-moi-han-gio-xuan/2777693/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.