Những tướng lãnh này tất cả đều là người dòng chính của Lý gia, ở dưới Tần Chính cố ý nhằm vào, tất cả đều thành quan can tư lệnh, tuy rằng quyền quý hiển hách, nhưng trong tay không có một chút thực quyền. Mỗi ngày đều ngốc ở trong nhà trồng hoa dưỡng thảo.
– Lão gia tử, làm sao bây giờ? Canh giờ đã đến, ta xem là sẽ không có thêm người đến!
Cha của Hàn Bách Hàn Thiên Phương nổi giận đùng đùng nói:
– Coi như không có Trung ương quân, dựa vào năm ngàn tinh nhuệ chi sư của chúng ta, cũng có thể xua quân đông tiến!
Lý Thuần Dương khẽ nâng mi mắt, trong đôi mắt một mảnh vẩn đục, hắn quay đầu về bên trái điểm tướng đài nói:
– Tiêu thống lĩnh, bắt đầu đi.
Ánh mắt của Tiêu Khinh Vương híp lại, nhảy lên điểm tướng đài, ngẩng đầu lên nhìn trời, đột nhiên hào khí sinh ra, đem chân khí hội tụ ở đan điền, từ trong miệng gào thét mà ra, một đạo sóng âm xông thẳng Cửu Tiêu, ở trên bầu trời chấn động, lan truyền đến mỗi một góc trong thủ đô, toàn bộ đế đô chấn động!
– Trấn quốc Thần vệ, trong thời gian nửa nén hương tụ tập dưới điểm tướng đài. Người của năm đội, nếu như không đến, theo tội trái lệnh xử tử!
Trong khoảng thời gian ngắn, mỗi người trong đế đô, bất luận vương tôn quý tộc, hay là người buôn bán nhỏ, đều ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn trên bầu trời. Âm thanh như có thần linh từ trên trời giáng xuống, làm cho tất cả mọi người đều đình chỉ sự tình trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-vo-de-trung-sinh/4477852/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.