Tay hắn hướng khuôn mặt của Mộng Vũ sờ soạng.
Đùng!
Mộng Vũ lửa giận ngút trời, một chưởng vỗ bay cánh tay của hắn, lạnh lùng nói:
– Du học trưởng, xin tự trọng!
Nàng buồn bực liền muốn rời khỏi.
– Muốn đi?
Du Hòa Chính vốn là bị La Lan Đóa kích thích, thêm vào uống mấy ly rượu, hiện tại thấy một nữ tử bán rượu cũng dám từ chối mình, nhất thời lửa giận dâng lên, quát:
– Đứng lại, ngày hôm nay lão tử chính là muốn ngươi, ngươi còn dám không theo?
Tiếng nói của hắn rất lớn, nhất thời đưa tới tất cả mọi người trong quầy rượu ngạc nhiên, dồn dập quay đầu nhìn lại.
Mộng Vũ đầu óc phát mộng, dĩ nhiên có người vô liêm sỉ như thế, ở trước mặt mọi người, không chỉ đùa giỡn nữ tử, còn lớn tiếng như thế, lẽ thẳng khí hùng như vậy, nàng tức giận đến cả người run, cũng không biết nên nói cái gì!
– Ai, đi vào uống vài chén đi. Tìm hơn nửa ngày, một chút tin tức cũng không có. Thật không biết Vân thiếu chết đi đâu rồi!
Trần Chân cùng Hàn Bách từ cửa đi vào, hai người đều sững sờ.
Trần Chân kinh ngạc nói:
– Xảy ra chuyện gì? Yên tĩnh như vậy? Nơi này không phải quán rượu sao? Lẽ nào đi nhầm địa phương? Hàn Bách cũng liếc mắt liền thấy Du Hòa Chính cùng Mộng Vũ, nhất thời kêu lên:
– Ồ, xem bên kia. Cái kia không phải tuỳ tùng của La Lan Đóa sao? Còn có nữ nhân này, oa, là nữ nhân ngày đó hãm hại Vân thiếu!
Trần Chân cũng đột nhiên nhảy lên, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-vo-de-trung-sinh/4477767/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.