Gần đây Cam Ninh sống rất không thoải mái.
Hồi mở cổng thành, Cam Ninh cưỡi một con ngựa già đuổi tới, vốn định phe phẩy cái đuôi đại hôi lang nịnh nọt để nghênh đón tiểu A Đẩu, ai ngờ Khương Duy ở phía trước, Tư Mã Chiêu phía sau, hồng thủy không phân biệt lạ quen, cuốn hắn trôi đi một mạch.
Muốn theo Hán quân cùng nhau đánh lạc thủy cẩu, nhưng rốt cuộc mình lại trở thành một trong số những con lạc thủy cẩu đó, đúng là tai bay vạ gió, cho đến khi đánh xong, toàn thành giới nghiêm, Triệu Vân lĩnh quân bắt nhốt Ngụy quân còn sót lại trong thành, Cam Ninh cũng suýt bị tóm dính mấy lần.
Cái chỗ này đúng là không ở được mà, Cam Ninh dở khóc dở cười ngồi xổm ngoài Vĩnh Lạc cung cả nửa ngày trời, rốt cuộc gặp được Hoàng Nguyệt Anh đang chuyển hai cái bình vàng lớn về nhà, bèn tiến lên ôm đùi Nguyệt Anh không buông, cuối cùng thì vào Vĩnh Lạc cung.
Cũng phải nói tên tướng quân lưu manh này mạng khổ, chúng Thục Hán nhập chủ Trường An, trên có hôn quân, dưới có gian thần cẩu thối, ai nấy đều bận tối mắt tối mũi, còn người nào thèm ngó ngàng tới Cam Ninh nữa? A Đẩu còn tưởng rằng chuyện của tiểu Kiều đã chấm dứt rồi, nên không hỏi nhiều.
Hôm nay Cam Ninh tiến cung để chào từ biệt, Gia Cát Lượng đang bận, đợi tới hơn một canh giờ mà chẳng được tiếp kiến, đành phải hậm hực băng qua hành lang uốn khúc, tự đi tìm A Đẩu, đi tới bên Phượng Lê đình ở ngự hoa viên, vừa gặp được thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-tu-pha-suat/1352897/quyen-5-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.