Cuộc sống thoáng chốc trở nên sáng lạn vô cùng, tất nhiên, chuyện yêu đương vẫn chưa hoàn toàn thành công, tiểu lưu manh vẫn cần nỗ lực hơn. Từ ngày đó trở đi, A Đẩu liền chỉ khăng khăng mỗi ngày mặt dày mày dạn treo trên người Triệu Vân, giống như một con koala chiếm đóng một gốc cây tốt, khi không có ai thì trong chốc lát chẳng chịu buông tay. 
Tính cách của Triệu Vân đã được định trước rồi, y vĩnh viễn sẽ không giống như tên tặc Giang Đông kia không nói hai lời đẩy ngã liền 【 bíp——】, điểm này không ai có thể rõ hơn A Đẩu. 
Nhưng với tính tình A Đẩu thì ngay cả hắn cũng nói không rõ vì sao mà mình cảm thấy hạnh phúc, bất quá chỉ là hôn môi thôi, có lẽ chuyện yêu đương kiểu Plato(1) này mang đến cho hắn càng nhiều cảm giác hạnh phúc hơn. 
Dù sao tương lai còn dài, cái tiểu gia có chính là cơ hội, A Đẩu niêm phong bức thư xong, đóng hỏa trạc lên, giao cho quản sự phụ trách trong phủ tặng lễ tới Giang Đông, thấp giọng dặn dò: “Bức thư này nhất định phải giao tận tay Cam Hưng Bá a, tính phúc của lão tử đều dựa vào ngươi đấy” 
Quản sự kia nhận thư rời đi, A Đẩu mới chỉnh hảo y quan, nói: “Sư phụ, xong rồi, đi thôi” 
Triệu Vân quét sạch lá rơi khắp viện, chất đống một chỗ, y mang theo thần sắc ưu sầu gật gật đầu, đuổi theo bước chân A Đẩu. 
Khí trời càng ngày càng lạnh, bệnh của Lưu Bị cũng không ngừng nặng thêm, hôm nay Quan Ngân Bình mang theo bao lớn bao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-tu-pha-suat/1352877/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.