Năm ấy khi tiết trời giao mùa giữa xuân và hạ, rất nhiều chuyện đã xảy ra, dẫn đến cảm giác về ba phương thế lực chỉ vẻn vẹn có bốn từ, không kịp trở tay.
Từ khi trận chiến Kinh Châu bắt đầu, thế lực Thần Châu liền như ngựa thoát cương, nháy mắt đi ngược lại quỹ tích mà tất cả các mưu sĩ đã dự liệu. Tình thế gần như vô pháp ngăn cản lao ngang đâm dọc, nhào xuống vực thẳm.
Tất thảy phát sinh hết sức hoang đường, nhưng lại rành mạch hợp lẽ.
Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, tam gia phân Kinh, Quan Ngân Bình vốn phải viễn giá Đông Ngô, trọng tu lại liên minh Ngô Thục lại to gan vô cùng, trói phu quân mới cưới Tôn Lượng, bắt cóc đến thành Giang Lăng.
Liên minh ngầm Tào Tôn tan rã vì cái chết của một người_____Tào Chương.
Tào Chương chết bất minh bất bạch, trên cổ cắm một cây độc tiễn, đó là Kế đô la hầu đến từ viện Sơn trà. Tào Chương chỉ luyện võ kỹ, vô tình bị cuốn vào trận phong ba tranh trữ, Tào Tháo vốn thương yêu nhi tử chăm chỉ khổ luyện này vô cùng, sau khi tẩm liệm Tào Chương, bởi vì nỗi đau tang tóc mà bệnh không dậy nổi. Từ đó về sau kết hạ thâm thù đại hận với Tôn Quyền.
Sự tồn tại của hộp Kế đô la hầu tiễn chỉ có vẻn vẹn vài người biết, hơn nữa lại càng không ai biết vị khách thần bí trong bóng tối kia là ai, thế nên Lạc Dương liền đem cái chết của Tào Chương quy tội cho Tôn Quyền. Tôn Quyền đang muốn viết thư phân biện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-tu-pha-suat/1352869/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.