Ách thị tới, đoàn sứ giả Ích Châu gồm ba người, đối đầu với ba võ tướng Giang Đông. 
Lăng Thống đối Triệu Vân; Đinh Phụng đối Lưu Thiện; Thái Sử Từ tới muộn, đối chiến Trầm Kích. A Đẩu khẽ hít một hơi, thầm nghĩ nếu không phải có con ám bài Ách thị thì cuộc “Tỷ thí” gây khó dễ này chắc chắn sẽ trở thành một nỗi nhục nhã. Chiến ba thắng hai, nếu đổi lại là một thị vệ khác, thì cho dù Triệu Vân có thể đánh bại Lăng Thống, hai trận kia cũng sẽ thua. 
Tôn Quyền hứng thú dạt dào đánh giá ba người, nói: “Chiến ba…thắng, thắng hai, A Đẩu, khuyến khích!” Bèn dựng thẳng ngón cái với Lưu Thiện. 
Ách thị vừa mới xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả võ tướng trên sân, nam nhân thon gầy mặc bộ võ sĩ bào màu lam thẫm này vậy mà còn cao hơn Triệu Vân một chút, vẻ mặt lãnh đạm. 
Ngu Phiên lại sợ thiên hạ bất loạn nói: “Tỷ thí không thì vô vị quá, chi bằng đặt cược đi?” 
Tuy nói Tôn Quyền làm chủ, sứ giả Ích Châu là khách, nhưng dù sao A Đẩu cũng đại diện cho Lưu Bị, nay lại phải tham chiến, vốn không phải đạo lý Tôn Quyền có thể khen thưởng hay không, chỉ được lấy tiền đặt cược mà thôi. 
Trương Chiêu nghĩ nghĩ, cười nói: “Ngoại trừ chủ công, còn ai có thể làm nhà cái được nữa?” 
Tôn Quyền đưa tay ra, chỉ chỉ A Đẩu, cười nói: “Hảo…hảo, A Đẩu, ngươi muốn, muốn mười…” 
A Đẩu nghĩ ngợi rồi nói: “Đánh cuộc với nhị cữu? Không thành vấn đề. Nếu ta thắng, nhị cữu sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-tu-pha-suat/1352859/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.