“Cô chủ…”, mắt Cô Hồng hơi đỏ, nước mắt lưng tròng.
Hồng Oanh đã ở nhà họ Hoắc gần hai mươi năm nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện của riêng mình, cô ấy cố gắng hết sức phục vụ nhà họ Hoắc.
Ngoài ra, cô ấy còn có một biệt danh nữa là: Mẫu Đơn đỏ!
Chỉ là, đa số người biết đến cái tên này của cô ấy đều đã chết rồi.
“Tiểu Tuyết, các em về nhà trước hay cùng về biệt thự với anh”, trên xe Diệp Phàm hỏi.
“Về nhà trước đi, dù sao cũng phải đối diện thôi, mẹ đã gọi liên tục không dưới mười cuộc rồi”, Hàn Tuyết cười khổ nói.
Tại nhà Hàn Tuyết, Lưu Tú Cầm đã đập vỡ gần hết mọi thứ có thể đập được trong phòng khách.
Đó đều là những thứ rẻ tiền, bà ta không nỡ ném vỡ mấy thứ quý giá.
“Hàn Tại Dần, lúc nào đứa con gái bất hiếu này về thì ông tát mạnh vào mặt nó cho tôi, ông mà dám nhẹ tay tôi tát ông đấy”, Lưu Tú Cầm dữ tợn hét ầm lên mắng Hàn Tại Dần.
“Vẫn nên từ từ ngồi xuống nói chuyện, ngộ nhỡ Tiểu Tuyết có kế hoạch gì thì sao? Đánh con bé cũng chẳng thể giải quyết được gì”, Hàn Tại Dần ngẩng đầu lên nói.
“Kế hoạch khỉ ấy!”
Lưu Tú Cầm mắng: “Nó dựa vào cái gì mà đòi có kế hoạch? Dựa vào cái thằng Diệp Phàm bị nhà họ Diệp vứt bỏ đó sao?”
“Nếu Diệp Phàm thật sự có quyền có thế thì cậu ta sẽ đến ở rể nhà chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258911/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.