Khuất nhục đến mức không thể tưởng tượng, hắn ta đường đường là Diêm Thiết Sơn, ai ở thành phố Cảng này dám làm vậy với hắn ta?
Mấy trăm đàn em dưới trướng không phải là vô dụng.
Nhưng hắn ta biết có uy hiếp hơn nữa cũng không thể đánh hạ được Diệp Phàm.
“Mày đợi đấy, vào đến địa bàn của tao rồi mà vẫn để mày ngạo mạn như vậy, Diêm Thiết Sơn tao sẽ xuống dưới lòng đất đào quặng!”
Đè nén cơn giận xuống, Diêm Thiết Sơn mới gọi điện thoại.
Hôm nay nhất định phải dạy cho Diệp Phàm một bài học khó quên. Dù có đánh chết Diệp Phàm, hắn ta cũng không sợ, ném xuống hầm mỏ sâu hàng trăm mét, ai có thể tra ra được là hắn ta đã làm chuyện này!
Nhìn lại Diệp Phàm, anh thật sự đã nhắm mắt rồi.
“Khò…”
Nửa phút sau, tiếng ngáy ngủ say vang lên từ mũi Diệp Phàm.
Ngủ rồi?
Cứ thế mà ngủ rồi à?
Diêm Thiết Sơn và ba vệ sĩ riêng nhìn nhau, chúng đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt đối phương.
Nhưng không lâu sau, vẻ kinh ngạc của Diêm Thiết Sơn bị sự tức giận bao phủ, cánh tay hắn ta khẽ run vì tức giận.
Hắn ta không thể nào nhịn được sự sỉ nhục xem thường mọi thứ này.
Nhưng trước khi đàn em đến, hắn ta lại không dám quấy nhiễu Diệp Phàm, ngộ nhỡ Diệp Phàm cáu gắt khi vừa ngủ dậy, lấy hắn ta làm vật tế thì gay go.
Diệp Phàm thật sự rất mệt, cả ngày cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258852/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.