Diệp Phàm không trả lời, thản nhiên gật đầu.
Diêm Thiết Sơn thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, dù sao mọi chuyện đều do Diệp Phàm làm chủ.
Cửa vừa mở ra, vẻ mặt của người phụ nữ hiện lên sự vui mừng khi nhìn thấy Diêm Thiết Sơn, nhưng lại thấy bên cạnh chỉ có một mình Diệp Phàm.
Sắc mặt của cô ta thay đổi, bỗng nhíu mày: “Chỉ có hai người thôi hả?”
“Đúng vậy, chỉ có hai chúng tôi. Tiểu Điệp, cô chờ lâu rồi à”, Diêm Thiết Sơn nói xong thì đưa tay bắt lấy người phụ nữ, nhưng cô ta lại né tránh.
“Hai người mau đi đi, hai người sẽ mất mạng đó, muốn giết…”
“Tiểu Điệp, khách bên ngoài đã tới, sao lại không mời vào nhà?”
“Đừng thất lễ như thế chứ!”
Chính ngay lúc này, giọng của Phan Khôn trong phòng lại vang lên.
Sắc mặt của người phụ nữ thay đổi, mang theo vẻ hoảng sợ tột độ.
Đang nói chuyện, Diệp Phàm đẩy nhẹ cô ta rồi đi thẳng vào biệt thự. Cô ta muốn bắt lấy Diệp Phàm nhưng đã muộn.
“Đi thôi, chúng ta vào trong, có anh ấy ở đây thì không cần sợ”.
Diêm Thiết Sơn nói xong thì kéo người phụ nữ đang lo sợ kia đi theo phía sau.
“Hôm nay, lúc tôi biết tin toàn bộ người của cá mập đen bị tiêu diệt, mí mắt tôi cứ giật không ngừng, nghĩ đến khi nào chúng ta sẽ gặp nhau, hay khi nào cậu sẽ tới tìm tôi, không ngờ lại là đêm nay”.
“Chuyện không thể để chậm trễ, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258834/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.