“Khốn nạn!”
Diệp Phàm vô cùng tức giận, lũ người này muốn đưa bản đồ gen ra ngoài, một khi nghiên cứu này có kết quả, sử dụng vũ khí gen đặc biệt có thể sẽ làm cho người Hoa Hạ diệt vong.
“Người nhà Thượng Quan mấy người là súc sinh à, mấy người nên diệt tộc đi…”, ánh mắt của Diệp Phàm phát ra sát khí.
Cả người Thượng Quan Diên Vũ cũng chấn động theo, hai cô gái ngồi bên cũng vô cùng hoảng sợ, hai tay đặt trên đùi, trong tay còn cầm theo một khẩu súng lục nhỏ.
“Không cần lo lắng, anh Phàm sẽ không giết tôi đâu”, Thượng Quan Diên Vũ lau mồ hôi lạnh trên trán nói.
“Anh Phàm, nếu như tôi nói số bản đồ gen của người Hoa Hạ này, hôm nay tôi mới phát hiện ra, anh có tin tôi không?”
“Tin, tại sao lại không tin?”, Diệp Phàm đột nhiên cười nói.
Ánh mắt này làm cho Thượng Quan Diên Vũ trở nên lo lắng, lại giải thích thêm lần nữa: “Trước đây tôi từng nghĩ mình đã chạm đến cốt lõi của sự việc, nhưng mà không phải là như vậy, đến cả phòng thí nghiệm của bọn họ tại thành phố Cảng là ở đâu tôi cũng không biết”.
“Chỉ có điều, tôi nghĩ có lẽ sẽ nhanh thôi, giờ chú hai đã không còn nữa, nếu như đào tạo những người khác để tiếp quản sẽ phải tiêu tốn một số tiền quá lớn, tuy rằng tôi có phạm sai lầm nhưng cũng chỉ là làm chết một vài người Tịch Quốc mà thôi”.
“Yên tâm đi! Tôi tin anh!”
Diệp Phàm biết, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258694/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.