“Vâng!”, thứ bậc trong nhà họ Diệp được phân chia rõ ràng, Diệp Hải không dám cãi lại.
Diệp Phàm là con trưởng nhà họ Diệp, tuy đã bị người nhà ruồng bỏ, Diệp Hải gọi anh là cậu cả cũng không có gì là quá đáng, nhưng chủ mới của ông ta bây giờ là Diệp Tử Long.
“Diệp Phàm, mày có thể ra tay với tao, nhưng nếu mày dám, thì mày coi như xong đời rồi, tao mà chết thì cũng vừa hay giúp ông nội tao có một cái lý do chính đáng”.
“Còn mày sẽ không bao giờ bước chân được vào nhà họ Diệp, và còn bị cả nhánh nhà tao truy sát, em trai mày cũng vì vậy mà mất đi tuỷ sống của mày, rồi nằm đấy đau đớn tới chết”.
“Ha ha, nếu như vậy thì bên nhánh nhà mày cũng chỉ còn lại mấy con đàn bà, không có người nối dõi, thê thảm quá nhỉ...”
Lời này của Diệp Tử Long đã khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc không thôi, Diệp Hải mặt biến sắc, không ngờ Diệp Tử Long lại dám nói ra chuyện bí mật này.
Lúc này Diệp Hải chỉ lẳng lặng rút điện thoại ra.
Còn Hàn Bách Hào, Hàn Tử Hiên đều không biết Diệp Phàm còn có một người em trai.
Bởi vì, lúc Diệp Phàm vào nhà họ Hàn chỉ có một mình đến cả một người thân cũng không có, bọn họ còn tưởng rằng Diệp Phàm là cô nhi đến từ một vùng quê hẻo lánh nào đó.
Còn bây lại giờ nghe ra, em trai của Diệp Phàm đang mắc trọng bệnh, cần phải điều trị bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258685/chuong-308.html