Ba người rời khỏi không lâu liền có một đội nhỏ tìm đến.
Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn dưới đất, đám người không ngừng kêu lên phẫn nộ, đặc biệt trong đó có người đến đầu cũng không còn.
“Đuổi theo, chắc chắn nó có người trợ giúp, nhất định phải giết sạch bọn chó chết đó!”
Tên đội trưởng rống lên, người không xác định được này khiến bọn họ giận điên, nhưng cũng khiến họ hơi khiếp sợ.
Vì có hai người trong đó rõ ràng là bị giết chết chỉ trong tích tắc.
Bên một con suối nhỏ, Diệp Phàm đặt Hy Hy xuống, lấy lá thuốc từ trong túi áo ra, dùng đá nghiền nát.
Âu Dương Ngọc Quân dùng nước rửa sạch vết thương, đắp lá thuốc lên, mặt hiện lên sự đau đớn khó tả, giống như bị kiến cắn.
Nhưng lần này Âu Dương Ngọc Quân sống chết cắn chặt răng, không phát ra bất kỳ tiếng kêu nào, sợ sẽ dẫn đám người mặc đồ đen kia đến.
Lúc sau Âu Dương Ngọc Quân vui mừng phát hiện ra vết thương của cậu ta dần dần không còn đau nữa, hơn nữa có cảm giác mát lạnh.
Đây là lá thuốc gì vậy? Lại có hiệu quả tốt như này.
Lập tức trong mắt cậu, hình ảnh Diệp Phàm càng thần bí hơn.
“Hy Hy, để anh giúp em kiểm tra, em thả lỏng ra…”
Thấy Âu Dương Ngọc Quân đã không còn khả năng nhiễm trùng vết thương, Diệp Phàm đưa tay đặt lên ngực của Hy Hy.
Được một lúc, đôi mày anh lập tức chau lại, anh không nhìn nhầm, tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258552/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.