Không hề có dấu hiệu nào báo trước hay có ai đẩy, Hy Hy đứng bên cạnh nói lớn tiếng, bông hoa trên lưng của Hạ Sương Nhi đang chuyển động ngày càng nhanh hơn.
Diệp Phàm lập tức đưa cô ta vào trong phòng, bảo với chị Hạ mau cởi áo khoác của Hạ Sương Nhi, lại thi triển “Hàng Ma Trấn Hồn Châm”, mãi cho đến khi hoàn thành quá trình châm cứu, sắc mặt của Hạ Sương Nhi mới tốt lên.
Hy Hy cũng hét lên, bông hoa không còn động đậy nữa, thậm chí còn mờ đi một chút, không còn sáng lên nữa, sau khi trải qua đợt chữa trị, Diệp Phàm để cho Hạ Sương Nhi nằm nghỉ ngơi, còn mình thì nghĩ cách chữa khỏi hoàn toàn cho cô ta!
Trải qua lần chữa trị này, anh mới phát hiện ra dường như mình đang đánh giá quá thấp ca bệnh này, phương pháp trước kia của anh chỉ có thể chữa trị những triệu chứng tạm thời chứ không thể nào chữa tận gốc, Hạ Sương Nhi có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào!
Anh sử dụng linh nhũ làm chất xúc tác, thời cổ đại thứ này còn được gọi là thạch dược, giá trị của nó không hề thấp hơn Tử Uẩn Lũng Hoàng Đế, thậm chí còn cao hơn.
Dùng linh nhũ chắc chắn có thể trị khỏi hoàn toàn hoa bỉ ngạn trong cơ thể của Hạ Sương Nhi, để cô ta không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Bên ngoài căn phòng, Diệp Phàm ôm Hy Hy trong lòng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc hỏi cô bé: “Hy Hy, tại sao em lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258434/chuong-435.html