Có điều, anh hiểu rất rõ, lão què không dám đấu với anh, chỉ là bởi vì Diệp Tử Long mà thôi, chứ không dám liều mạng chiến đấu.
Mục đích ông ta đến thành phố Cảng chủ yếu là bảo vệ Diệp Tử Long, chứ không phải là để giết Diệp Phàm!
“Lão què chết tiệt, giao hắn ta ra, tôi sẽ tha mạng cho ông!”, Diệp Phàm hét lớn, đập Đường đao xuống đất, một viên đá to bằng nửa nắm tay bị anh đập ra rồi đánh về phía lão què.
Nhìn viên đá đang vù vù bay đến, Diệp Tử Long cắn răng, giơ tay chặn.
Nếu như hắn ta không chặn lại, viên đá rất có thể sẽ đập vào sau đầu lão què, vậy bọn họ chết chắc.
“A”.
Diệp Tử Long gào lên thảm thiết, tay hắn ta máu thịt loang lổ, xương tay bị viên đá đập gãy.
Cái đau đớn vì gãy xương khiến mồ hôi rịn đầy trán hắn rồi tí tách rơi xuống, nhỏ trên vai lão què.
“Vù vù vù…”
Lại có ba viên đá liên tiếp bay đến, vẫn là Diệp Phàm đánh tới, lão què tuy mất một chân, nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn.
Mà đột nhiên ông ta lại quay người bỏ chạy, cho dù là anh cũng không thể đuổi kịp trong giây lát.
Nhìn viên đá đang bay tới, Diệp Tử Long sợ phát khóc, giơ hai cánh tay lên đỡ, khiến hắn ta đau đớn cùng cực.
Có điều, vẫn có một viên đá đập vào sau lưng ông ta, lão què đang chạy trốn ho ra một ngụm máu tươi!
“Lão què chết tiệt, khoanh tay chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258143/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.