“Tên nhãi, đánh bại được đám phế vật này có phải là cảm thấy tự hào lắm đúng không?”.
Thần Hồng khinh thường nhìn lướt qua một lượt người đàn ông vạm vỡ bị Diệp Phàm đánh gãy chân đang co quắp một bên.
Sau đó, ông ta lại nói một cách rất tự nhiên: “8 tuổi tôi tập võ, đông lạnh hạ nóng, thế mà đã qua được 36 năm rồi”.
“Đã từng giao chiến với các môn phái võ học lớn như Thiếu Lâm Tự, Tam Thanh Sơn, Long Hổ Sơn. Từng so võ với các đại sư, tất cả các võ quán lớn của Bắc Kinh thấy tôi đều phải chào một tiếng thầy”.
“Mười mấy năm qua tôi gặp qua không ít người điên, những người có thế khiến cho tôi tức giận không có mấy, hầu như kết cục của họ đều là tàn tật”.
“Hôm nay, cậu thành công khiến cho tôi tức giận, cậu nói xem tôi nên xử lý cậu như thế nào?”
Một câu nói khiến cho đám người kinh ngạc hết cả, họ biết Thẩm Quảng Binh ra giá cao để mời Thần Hồng về nhưng chưa ai thấy ông ta ra tay.
Không ngờ ông ta lại đáng sợ như thế.
Cũng ngay lúc này, một bóng người từ chỗ của một chi nhà họ Diệp lao ra, mang theo cả một luồng gió, nhìn qua thì là một cô gái chưa đến 16-17 tuổi.
Theo sau cô gái đó còn có một người phụ nữ trung niên, bộ dạng vô cùng lo lắng.
“Diệp Vi Vi, đứng lại cho mẹ, đây không phải chỗ con có thể tham gia được...”
Người phụ nữ trung niên khiển trách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258062/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.