Trong phòng, Diệp Thánh bị Diệp Phàm đá cho một cước, nằm sõng soài trên mặt đất.
“Người anh em” của cậu ta rủ xuống, cậu ta cúi nhìn, cũng không xấu hổ, đứng dậy lau người, mặc quần áo hẳn hoi.
Mà lúc này Diệp Phàm đang phân tích máu đen dưới đất, trên tay còn cầm một cái bùa hộ mệnh, đó là thứ mà ngày nào Diệp Thánh cũng đeo.
Chỉ trừ lúc điều trị, còn lại Diệp Thánh lúc nào cũng đeo trên người.
Sắc mặt Diệp Phàm lúc này trở nên nghiêm trọng: “Ai cho cậu thứ này vậy?”
“Sao thế anh hai?”, Diệp Thánh trả lời, tiếng anh hai này của cậu ta gọi rất là tự nhiên.
Cậu ta là một tên khốn, lúc nhỏ cũng từng quấn quýt lấy Diệp Phàm, nhưng sau đó lớn hơn chút, biết tất cả mọi người đều gọi Diệp Phàm là đồ quái thai.
Cậu ta cũng bị coi là em trai của quái thai, chịu sự khinh thường sau lưng, khiến cậu ta oán giận Diệp Phàm.
Từ không chấp nhận người anh trai này, sau khi Diệp Phàm bị đuổi khỏi dòng tộc, cậu ta lúc đó mười một, mười hai tuổi còn trộm uống rượu để chúc mừng.
Mà nay, Diệp Phàm trở về, võ công cao cường, y thuật cao siêu.
Nếu như cậu ta không coi trọng Diệp Phàm thì chính đồ ngu!
“Cái này hình như có vấn đề, hoặc có thể nói, dường như bên trong có đồ tốt!”, Diệp Phàm cười lạnh, lấy Long Lân ra cẩn thận rạch tấm bùa ra.
Bên ngoài phòng, Chu Tình thấy bên trong không có tiếng động gì, sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2258025/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.