Chương trước
Chương sau
Nói xong, còn không đợi Tô Thiến Viên hỏi lại, cô ta liền lạnh mặt nói: “Sau này không cho phép em giao du với Diệp Phàm!”  

Tô Thiến Viên ngây người, không hiểu: “Tại sao chứ?”  

“Không tại sao gì cả, anh ta là đồ cặn bã, nhà họ Diệp vì anh ta mà gánh một đống chuyện phiền phức!”, Tô Linh Lung lạnh lùng nói.  

Thế nhưng, Tô Thiến Viên không thèm nghe tiếp, mà đứng dậy giận dỗi nói: “Chị à, Diệp Phàm và chúng ta cũng đã là bạn, hơn nữa anh ấy còn từng giúp em, anh ấy gặp chuyện phiền phức, chúng ta có thể bỏ mặc được sao?”  

“Em sẽ đi tìm ông nội, nghĩ cách giúp anh ấy!”  

“Rầm!”  

Tô Linh Lung đập bàn rầm một cái, lạnh lùng nói: “Không được đi tìm ông nội, là chị muốn xử lý anh ta, bây giờ em đi tìm ông nội, lẽ nào muốn xử lý chị luôn hả?”  

“Cái gì?”, Tô Thiến Viên vô cùng ngạc nhiên, cô ta còn tưởng là người khác tới gây phiền phức cho Diệp Phàm.  

Vội vàng hỏi: “Sao thế? Lúc chị vào nhà vệ sinh, anh ấy đã đắc tội gì với chị hay sao?”  

Nghe Tô Thiến Viên nhắc tới mấy chữ nhà vệ sinh, Tô Linh Lùng liền giận, vì dù sao chuyện này nói ra cũng có chút xấu hổ.  

Cô ta cũng biết ngày thường em gái cô ta vẫn rất sợ cô ta, nhưng trong một vài chuyện cũng rất cố chấp.  

Cô ta mà không nói, Tô Thiến Viên nhất quyết sẽ hỏi tới cùng.  

“Nếu như em đã muốn biết, thì chị cũng nói để em biết bộ mặt thối nát của anh ta!”  

Tô Linh Lung lạnh lùng kể lại đầu đuôi câu chuyện, nhưng cũng lược bỏ một vài chi tiết như việc Diệp Phàm nâng cằm cô ta lên, bởi nhắc tới là cô ta lại cảm thấy buồn nôn.  

“Không thể nào, Diệp Phàm sẽ không làm mấy chuyện đấy”, nằm ngoài dự đoán của Tô Linh Lung, Tô Thiến Viên sau khi nghe xong liền chất vấn, nói giúp cho Diệp Phàm.  

Nhất thời khiến Tô Linh Lung phát cáu, chỉ thẳng mặt Tô Thiến Viên quát: “Rốt cuộc em có phải là em gái chị không đấy hả, mà lại nói thế!”  

“Ý em không phải là thế, Diệp Phàm có vợ rồi, hơn nữa anh ấy còn rất yêu vợ của mình nữa kìa”, Tô Thiến Viên giải thích.  

Tô Linh Lung nói: “Yêu vợ mình mà lại làm ra chuyện như vậy hả? Đàn ông chẳng người nào tốt đẹp cả!”  

“Ài, chị à, nhất định là có nguyên do, em nghĩ chị hiểu nhầm anh ấy rồi!”  

Tô Thiến Viên giải thích, rồi lấy điện thoại ra, tìm bài báo của thành phố Cảng mấy ngày trước, trong đó có đoạn video ngày lễ khai trương Công nghệ Tuyết Phàm, Tô Thiến Viên liền đưa cho Tô Linh Lung xem.  

Tô Linh Lung nghiêm mặt xem đoạn video, càng xem hàng lông mày của cô ta càng nhíu lại, đột nhiên trong đầu cô ta chợt loé lên một suy nghĩ.  

“Lẽ nào là anh ta cố ý làm như vậy, cố ý để mình ghét anh ta?”  

Suy nghĩ của Tô Linh Lung lúc này hoàn toàn thay đổi, nhìn từ đoạn clip, Diệp Phàm rất yêu Hàn Tuyết.  

Thậm chí hai người còn hôn nhau tình tứ trước mặt mọi người, mà Diệp Phàm cũng không hề do dự, chẳng sợ là phải mất mặt khi thừa nhận thân phận ở rể của mình trước mặt truyền thông.  

Đối với đất nước Hoa Hạ và tư tưởng vẫn còn truyền thống của người dân thì mang cái danh ở rể không hề tốt chút nào, nhưng Diệp Phàm lại đường hoàng thoải mái thừa nhận.  

Hơn nữa, trong những lời phát biểu cùng với ánh mắt khi nhìn Hàn Tuyết đã đủ để chứng tỏ tình yêu của anh đối với Hàn Tuyết sâu nặng cỡ nào.  

Vậy tại sao Diệp Phàm lại làm ra loại hành động ngả ngớn như vậy?  

Khiến cô ta vô cùng chán ghét, thậm chí anh cũng không lo lắng cô ta sẽ tìm đến nhà họ Diệp làm loạn sao? 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.