Chương trước
Chương sau
Nắm đấm đập vào chân bàn, nhưng hình ảnh chân bàn vỡ tung trong tưởng tượng không xuất hiện, mà trước ngực hắn lại xuất hiện một hố máu lớn.  

Cúi đầu nhìn xuống thì thấy chiếc hố đó gần như xuyên qua người hắn, máu chảy ròng ròng.  

“Không... không thể nào...”

Lúc này tất cả mọi người đều mắt tròn mắt dẹt nhìn, cảnh tượng trước mặt khiến họ không thể tin được!  

Ngực Diệp Tử Long có một cái lỗ đầy máu, dường như là xuyên qua cơ thể hắn ta, Diệp Tử Long đang chiếm thế thượng phong sao có thể bị thương nặng như thế được?  

Gương mặt Diệp Tử Long tràn đầy kinh hãi, nhưng bước chân của hắn ta vẫn không bị rối loạn, nhanh chóng tránh sang một bên!  

Nhưng bị thương nặng như vậy, cho dù cơ thể hắn ta đã được gen i biến đổi, nhưng muốn hồi phục nhanh vết thương này thì cũng không thể làm được!  

“Diệp Tử Long, gen i thay đổi cơ thể mày thì cũng chỉ là tác động bên ngoài, còn cơ thể con người mới là bản chất, đi sai đường cũng chỉ là nhất thời mà thôi!”, Diệp Phàm lạnh lùng nói, tay cầm một cái chân ghế lao như bắn về phía trước.  

Cách anh dùng lực rất khéo léo, đó là học từ ông lão tóc trắng.  

Hai ngày nay, anh ở trong biệt thự đã chặt không dưới một nghìn cây gỗ, chính là để bắt chước, tìm hiểu và luyện tập cách dùng lực đặc biệt này.  

Dù sao anh chưa phải là Hóa Kình tiểu tống sư, nội kình trong đan điền chỉ hiện trên bề nổi, muốn đánh thoát khỏi cơ thể thì cần phải mượn lực ngoài.  

Hơn nữa, sau khi Diệp Tử Long bị thay đổi gen, khả năng phản ứng và độ rắn chắc đều rất kinh người, anh chỉ có thể khiến Diệp Tử Long buông lỏng cảnh giác mới có thể ra tay!  

Diệp Tử Long mạnh mẽ đấu lại, sau hơn mười chiêu, chân ghế trong tay Diệp Phàm bị đánh gãy, nhưng bản thân hắn cũng bị thương nặng hơn nhiều.  

Máu từ miệng vết thương chảy ra không ngừng, nhưng trong cơ thể hắn như có một con chuột đang không ngừng nhảy loạn lên.  

Khiến Diệp Tử Long vừa hoảng sợ, vừa phẫn nộ vô cùng.  

“Diệp Phàm, mày ăn gian, mày cho cái gì vào trong người tao thế hả?”, Diệp Tử Long tức giận hét lớn.  

“Ăn gian?”, Diệp Phàm cười giễu một cái: “Nói với mày cũng chẳng sao, mày dựa vào tà ma ngoại đạo, nay đã cạn kiệt sức lực rồi, cơ thể con người là vô hạn, đó là nội kình của tao, giết mày tao còn cần ăn gian sao?”  

Nội kình sinh ra trong đan điền là một lực rất đặc biệt, vô hình nhưng lại có hình, trong giới võ đạo cổ xưa, lực phát ra từ nội kình còn được gọi là chân khí.  

Với thực lực hiện giờ của Diệp Phàm, nội kình trong đan điền chỉ phát ra rất ít, nhưng cũng vẫn là chân khí, vừa mới đánh vào ngực Diệp Tử Long một cái, chân khí đã đi vào người hắn ta, làm loạn bên trong. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.