Nhưng trận chiến này chính là trận chiến sống chết!
“Anh em, tôi báo thù cho cậu!”, gã ta hét một tràng dài, thanh đao trong tay chém về phía Diệp Phàm.
“Phụt.”
Bóng người đang vung đao đột nhiên dừng lại tại chỗ, từ đầu đến cổ đã bị một thanh kiếm chém làm hai!
Thanh kiếm của Âu Dương Ngọc Quân vung giữa không trung đã gi3t chết người đó.
“Phụt phụt!”
Cậu ta chưa thu lại kiếm đã lướt nhanh qua bên cạnh, nhưng đã chậm một bước, vai trái bị chém hai vết thương đầy máu, sâu đến tận xương.
Mọi người đều chém giết đỏ cả mắt, nhất là Đường Kỳ Tài, ôm quyết tâm sống chết, gã ta gần như bạo phát hết mức, thực lực nâng cao đến mức có thể so với trình độ của Diệp Phàm.
Diệp Phàm một mình đấu với nhiều người, nguy hiểm nhất chính là Đỗ Trạch, dùng khả năng Ám Kình Đại Thành tấn công chủ lực vào Diệp Phàm, những người khác hỗ trợ tấn công.
Trên người Diệp Phàm đã xuất hiện nhiều vết thương, cả ống tay áo đều nhuộm máu tươi, của anh lẫn của kẻ thù.
Nhưng cũng may, lúc nãy anh đã dùng linh nhũ thạch dược thường được nhắc đến trong truyền thuyết.
Linh nhũ thạch dược ở Hoa Hạ cổ đại chỉ được dùng khi Hoàng đế bị thương mà thôi.
“Phụt phụt!”
Diệp Phàm lại giết thêm hai người, hai mươi bảy đệ tử võ đường, lúc này chỉ còn lại không đến mười người.
Khắp mặt đất toàn là máu tươi và chi người, mùi máu nồng nặc khiến người ta buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257659/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.