Chương trước
Chương sau
Mặc dù vô cùng khiêm tốn, nhưng không gia tộc nào dám động vào nhà họ Đàm, bởi vì họ vẫn đứng vững ở thành phố Cảng từ khi dựng nước, tiếp tục là tầng lớp quản lý cao nhất để duy trì sự ổn định lâu dài một phương.  

"Ngoài ra, chúng ta có thể không quan tâm nội dung trong thiệp mời viết là tốt hay xấu, chỉ nói tới việc Công Nghệ Tuyết Phàm luôn phát triển đến ngày hôm nay mà không hề bị ảnh hưởng thôi, các ông vẫn nghĩ rằng nó đơn giản?"  

Trong lòng Hà Triển Long tràn đầy châm chọc, không phải châm chọc những người này, mà là châm chọc Phòng Đông Thịnh.  

Chưa nói đến sản nghiệp của ông ta có xung đột không lớn với Công Nghệ Tuyết Phàm, nhưng chỉ như vậy, ông ta cũng không nên lấy cứng đấu cứng với Công Nghệ Tuyết Phàm.  

Phòng Đông Thịnh kiêu ngạo quen rồi, đã đến mức không coi ai ra gì!  

“Lão Hà, trước đây ông chưa từng nói những thứ này”, Trần Hồng Bác nói.  

"Nói bằng cách nào?"  

Hà Triển Long hỏi ngược lại: "Hội trưởng Phòng một tay che trời, cho dù tôi nói ra thì ông ta cũng sẽ không tin, cho nên tôi mới nói Phòng Đông Thịnh không còn thích hợp làm Hội trưởng nữa, nếu có chuyện gì thì thực sự sẽ kéo Hội đồng chúng ta xuống vực thẳm mất!”  

Hà Triển Long nói điều này, những người khác nhìn nhau, theo ánh mắt của Hà Triển Long, họ đều không hẹn mà nhìn về phía Trần Hồng Bác.  

Trong lòng Trần Hồng Bác kích động, trước đó ông ta nhìn thấy một số dấu hiệu, nhưng chỉ có một mình Hà Triển Long ủng hộ, nhưng hiện tại tất cả mọi người đều đang nhìn ông ta, cái này...  

Lúc này, Hà Triển Long lại lên tiếng: "Lão Trần, tôi có một đề nghị, mọi người xem thử thế nào?"  

"Ông nói!"  

"Tôi muốn... đề cử Trần Hồng Bác ông làm Hội trưởng Hội đồng, dẫn dắt Hội đồng vươn lên một tầm cao mới!"  

Hai mắt Hà Triển Long sáng lên, lớn tiếng nói.  

“Không được, sao tôi làm được, chỉ có mấy người chúng ta, lão Phòng không có ở đây, không đúng quy định!”, trong lòng Trần Hồng Bác kích động, nhưng ngoài miệng vẫn từ chối.  

“Lão Trần, tại sao không được?”, Hà Triển Long nghiêm mặt đứng lên nói: “Nguyên nhân đặc thù, nếu ông không đồng ý ngồi cái ghế Hội trưởng Hội đồng, có lẽ tôi sẽ phải tính đến chuyện rút khỏi Hội đồng thôi, để tránh cho khí tiết tuổi già khó giữ, tiền tôi kiếm được hiện tại cũng đủ xài mấy đời, tôi còn sống chưa đủ!”  

Mấy người khác cũng nhìn nhau, vở kịch này tương tự như vở kịch "Khoác lên hoàng bào” của Tống Thái Tổ vậy.  

Một người nhìn Hà Triển Long, trầm giọng nói: "Lão Hà, ông nói là thật sao?"  

"Thật hay giả các ông điều tra một chút là biết, hơn nữa, thật hay giả cũng có sao chứ?”  

"Phòng Đông Thịnh bảo thủ cố chấp, sớm muộn gì Hội đồng này cũng sẽ xảy ra chuyện, còn không bằng rời đi càng sớm càng tốt!"  

Nhiều người có thể thấy được rằng Hà Triển Long rất quyết tâm, muốn thay đổi vị trí Hội trưởng của Phòng Đông Thịnh.  

Vài người nhìn nhau, nói gần như cùng lúc: "Lão Trần, chúng tôi đồng ý với những lão Hà đã nói. Vị trí Hội trưởng Hội đồng về sau do ông làm, hãy dẫn dắt Hội đồng chúng ta phát triển lên một tầm cao hơn!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.