Trái tim Lâm Mậu Quốc run lên kịch liệt, trầm giọng nói: "Diệp Phù Sinh, giết nhiều người trong nhà họ Lâm tôi như vậy, cho dù có oán hận chất thành đống thì cậu cũng nên dừng tay rồi!"
“Dừng tay?”, Diệp Phù Sinh liếc nhìn Lâm Hồng Hải: “Chính chủ vẫn còn sống, làm sao có thể dừng lại?”
Thân hình Lâm Hồng Hải run lên vì sợ hãi, liên tiếp lùi lại phía sau.
"Diệp Phù Sinh, việc này cũng không thể trách nhà họ Lâm tôi hoàn toàn, con của cậu suýt gi ết chết Thanh Đế, làm nó bị phỏng toàn thân, liệt hai chân. Nó muốn báo thù con cậu thì có vấn đề gì chứ?”, Lâm Mậu Quốc giận mắng.
Không phải ông ta không sợ, mà là ông ta biết Diệp Phù Sinh sẽ không giết mình, dù sao ông ta cũng đang là gia chủ nhà họ Lâm, nếu như bị Diệp Phù Sinh giết…
Thì sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, nhưng nếu là Lâm Hồng Hải, Diệp Phù Sinh tên điên này có thể thực sự dám!
“Không vấn đề, một thù báo một thù!”. Ngoài dự kiến của bọn họ, Diệp Phù Sinh trực tiếp thừa nhận.
Tuy nhiên, ông ta lập tức nói: "Tôi không quan tâm cháu trai ông làm như thế nào, Tiểu Phàm đấu không lại là do kỹ năng nó không bằng người. Nhưng con trai ông nhúng tay vào, vậy người làm bố như tôi nếu không quản thì tôi là cái gì?”
Diệp Phù Sinh đột nhiên nheo mắt lại: "Là cha kế à?"
Sát khí dâng lên trong phút chốc khiến Lâm Mậu Quốc như ngã vào hầm băng, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257544/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.