Chương trước
Chương sau


“Đại ca, cuối cùng anh cũng về rồi, thằng chó đó ngông cuồng quá, đám anh em bị nó đánh thừa sống thiếu chết”, Vương Trường Thắng vừa xuống xe, một đám người đã bắt đầu vây lấy lão ta mà kể khổ.  

Vương Trường Thắng lạnh lùng giơ tay lên.  

“Bốp!”  

“Một đám ăn hại, bọn mày có cả mười mấy người mà không đánh lại một mình nó, có mất mặt tao không chứ?”  

Vương Trường Thắng tức giận nạt nộ, một người đàn ông vẻ mặt ấm ức: “Đại ca, không phải bọn em không đánh lại, tối quá uống nhiều quá, hơi chuếnh, cho nên...”  

“Bốp bốp!”  

Người đàn ông đó còn chưa nói xong, liền ăn ngay hai phát tát.  

Vương Trường Thắng càng tức điên người khi biến đám đàn em của mình uống rượu, nên mới bị Diệp Hạo đánh cho tời bời.  

“Sau này, nửa tháng chỉ được uống một lần, còn dám làm nhỡ việc, ông đập hết mấy chum rượu của chúng mày”.  

Cả đám không ai dám nói gì, tên bị Diệp Hạo đánh gãy chân tối qua, ngồi xe lăn đi ra.  

“Đại ca, anh phải báo thù giúp cho em, bụng của em, chân của em...”, tên này trông thấy Vương Trường Thắng liền nói ra hết những ấm ức trong lòng.  

“Câm ngay cho tao, tao lại nghe có người nói, bọn mày vì nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp nên mới thành ra như vậy?”  

“Đúng vậy, đúng là có đứa con gái xinh lắm luôn, đại ca không biết cô ta xinh tới mức nào đâu, để em tả qua cho anh nhá...”  

Tên này phấn khích ra mặt, bắt đầu miêu tả lại dung mạo của Linh Hồ Uyển Nhi.  

“Thật á, lại có đứa xinh như thế?”, Vương Trường Thắng có chút không tin.  

“Đại ca, nếu em lừa anh, thì cái chân què này của em không bao giờ khỏi, cô ta phải gọi là thất tiên nữ hạ phàm...”, tên đó vỗ ngực đảm bảo.  

“Được, nếu vậy thì đi xem xem thằng chó đó ăn gan hùm mà lại dám mò tới tận đây!”, Vương Trường Thắng tức giận quát một tiếng.  

Đám đàn em của lão ta hô hào theo, bọn chúng tuy tối qua bị Diệp Hạo đánh cho nhừ tử, nhưng vẫn không biết sợ, đều cho rằng vì uống nhiều nên mới bị Diệp Hạo đánh thành ra như vậy.  

“Đại ca, đây là ai?”, một tên chỉ vào người đàn ông cao to vạm vỡ đứa phía sau Vương Trường Thắng.  

“Đây là Tượng Vương, đến từ Thái, một tay đấm Muay Thái cực giỏi!”, Vương Trường Thắng giới thiệu Tượng Vương trước tất cả mọi người, ông ta có thể đấm nứt tường chỉ bằng một cú đấm.  

“Sa-wa-dee krup...”, Tượng Vương chắp hai tay chào mọi người.  

Cả đám bọn chúng ngơ ngác, khi nghe thấy giọng của Tượng Vương.  

Thế nhưng, nhìn thấy cơ bắp cuồn cuộn của Tượng Vương khiến tất cả bọn chúng không ai dám động tới.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.