“Đi thôi, lâu không gặp, phải đi chơi chứ, hơn nữa cậu hát hay như vậy, lâu rồi chưa được nghe cậu hát…”
Mặt Miêu Tiểu Liên lập tức đỏ lên, bởi vì Diệp Hạo đang ngạc nhiên nhìn cô ta, không ngờ con gái nhà chài lại còn biết hát.
Hạ Nam thấy vậy liền trêu chọc: “Anh Diệp, trước đây Tiểu Liên là nữ hoàng ca hát đấy, giọng ca vô cùng hay”.
“Nói linh tinh, tớ có biết hát đâu, chỉ là ậm ờ mà thôi…”
Miêu Tiểu Liên xấu hổ, Diệp Hạo cười lớn: “Đi thôi, đi nghe nữ hoàng ca nhạc hát nào!”
Bên trong KTV, Diệp Hạo không hào hứng lắm, nhưng anh thấy được Tiểu Liên cũng muốn đi chơi.
Dù sao thì hôm nay mua được nhà rồi, tâm trạng rất tốt.
Bốn người vào quán Karaoke Hồng Lãng Mạn, thuê một phòng giữa.
Dưới sự thúc giục của mọi người, Miêu Tiểu Liên cất cao giọng hát, đúng thật là rất hay.
“Uyển Nhi, hay cô cũng hát một bài đi?”, đột nhiên Diệp Hạo hỏi Linh Hồ Uyển Nhi.
“Không, em không biết hát”.
Diệp Hạo không tin: “Người miền núi các cô không phải đều biết hát sao? Hát một bài đi”.
“Đúng rồi Uyển Nhi, cô hát một bài dân ca cho chúng tôi nghe đi”, Miêu Tiểu Liên cũng lên tiếng nói.
“Không được, thật sự tôi không biết, các cô hát đi, tôi nghe là được…”, cô ta thầm nghiến răng, vẫn cảm thấy Diệp Hạo đang cố tình, muốn để cô ra xấu mặt.
“Sợ gì chứ, cô còn dám cùng tôi ngủ một giường kia mà, hát một bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257487/chuong-906.html