“Nhà Linh Hồ của chúng ta chỉ có trách nhiệm trông coi hắn, chứ không được giết hắn, cho dù như thế cũng đã khiến hắn oán hận nhà chúng ta đến tận xương tủy rồi, nếu mà còn liên hợp với các thế lực khá giết hắn, giết chết thì tốt, lỡ mà không giết được thì đúng là họa diệt cả dòng tộc!”
Họa diệt cả dòng tộc?
Linh Hồ Uyển Nhi giật mình, người đàn ông đó phải cường mạnh đến mức nào cơ chứ, phải biết trong các dòng tộc luyện võ thì sức mạnh của nhà Linh Hồ bọn họ được coi là hạng nhất!
“Cháu cũng không cần nghĩ nhiều, chuện này coi như chưa từng xảy ra, thằng nhóc kia sống hay chết thì phải dựa vào số phận của nó, trừ ông và cháu, không được nói cho bất kỳ ai khác!”
“Nhớ chưa?”
“Uyển Nhi nhớ rồi ạ!”, Linh Hồ Uyển Nhi nhỏ giọng đáp, sau đó ra khỏi phòng, khi đi trong sân, Linh Hồ Uyển Nhi vẫn trầm tư suy nghĩ.
Một lúc sau, cô ta ngẩng đầu nhìn mới phát hiện bản thân đã đi đến sân sau, Linh Hồ Uyển Nhi nhìn trời rồi khe khẽ thở dài.
Bước chân bật lên như tiên nữ vút bay, cô ta nhảy lên bờ tường, nhìn tảng đá khắc dòng chữ “Dừng bước ở đây” cách đó không xa, từ từ ngồi xuống đỉnh bờ tường.
Nếu như cô ta không đuổi theo Diệp Hạo, Diệp Hạo cũng không bị người đàn ông đáng sợ bên dưới bắt đi, gương mặt xinh đẹp của cô ta tràn đầy sự tự trách bản thân.
Đột nhiên tai cô ta khẽ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257351/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.