Diệp Hạo có chút cạn lời, nhà họ Linh Hồ còn đặc biệt canh chừng Độc Cô Thiên Đao, bây giờ anh còn trở thành đồ đệ của ông ta, sau này đi ra chắc chắn sẽ trờ thành cái gai trong mắt nhà bọn họ.
“Hừ, thằng ranh con nhà cậu ham sống sợ chết, thật khiến người làm sư phụ như tôi mất mặt mà!”, Độc Cô Thiên Đao tức giận nói.
“Sư phụ chuyện này thì có gì mất mặt chứ, hảo hán không sợ chịu thiệt trước mắt, con sẽ ở đây cùng sư phụ, đợi con mạnh hơn, sẽ giết chết cả nhà họ Linh Hồ, để nhà bọn họ phải quy hàng trước chúng ta”.
“Để người nhà Linh Hồ phải tới sơn động này đón sư phụ ra, dâng cơm ngon rượu ngọt cho sư phụ dùng, không phải sư phụ nói chỉ cần không ra khỏi phạm vi nhà họ Linh Hồ, thì nhà bọn họ sẽ không đụng tới sư nương sao?”
Diệp Hạo nghiêm túc nói khiến Độc Cô Thiên Đao phải lặng người, ánh mắt ông ta trở nên ôn hoà hơn, trong lòng cũng cảm thấy được an ủi.
Hoá ra, Diệp Hạo lúc nào cũng đều nghĩ cho ông ta, không muốn để ông ta phải chịu khổ, hoá ra là ông ta đã hiểu nhầm ý của đệ tử mình.
Độc Cô Thiên Đao cười nói: “Không cần phải lo lắng cho tôi, tôi ở đây tốt lắm, còn về việc muốn bắt nhà họ Linh Hồ quy phục, thứ nhất là khó, thứ hai là cũng không cần, tôi sẽ không để nhà bọn họ lợi dụng cậu đâu!”
“Lợi dụng con?”, Diệp Hạo nghi ngời hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257313/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.