“Linh Hồ Tinh Phong…”, Linh Hồ Uyển Nhi rít gào một tiếng, lúc cô ta sắp không nhẫn nhịn được nữa mà ra tay thì một tiếng hét mỉa mai vọng đến từ xa.
“Rác rưởi, anh mới là thứ bỏ đi, cả nhà anh đều là đồ vô dụng!”
Giọng nói bất ngờ vang lên từ xa khiến tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn sang, giọng nói này hùng hồn vô cùng!
Linh Hồ Uyển Nhi nhìn sang, lập tức lấy tay che lại miệng nhỏ, anh ấy tới rồi, Diệp Hạo thực sự tới rồi!
Mấy ngày nay cô ta vẫn luôn nghe thấy tiếng đao dao động từ trong sơn động, cô ta cảm thấy Diệp Hạo chưa chết, hơn nữa còn đang luyện võ ở trong đó.
Cô ta muốn đi vào thăm dò nhưng rốt cuộc vẫn không dám đi xuống mới dứt khoát nhét một tờ giấy vào trong lọ rồi ném xuống miệng hang.
Nói với Diệp Hạo những việc đã xảy ra bên ngoài.
Ông cụ Linh Hồ cũng biết điều này, khi thấy Diệp Hạo xuất hiện, ông ta không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng khi nhìn thấy thanh đao lớn trên lưng và vỏ đao được làm bằng đá của Diệp Hạo, liền liên tục cười khổ trong lòng.
Đó là binh khí của Độc Cô Thiên Đao, ông ta tất nhiên nhận ra, nếu như không ngoài dự đoán của ông ta thì Diệp Hạo chắc hẳn đã trở thành đệ tử của Độc Cô Thiên Đao.
Trách nhiệm của gia tộc Linh Hồ bọn họ là canh giữ Độc Cô Thiên Đao, đệ tử của Độc Cô Thiên Đao lại cùng con cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257301/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.