Ở giữa sân, cây đao Bá Binh Hoàng Tuyền trong tay Diệp Hạo đang kề sát cổ Linh Hồ Tinh Phong, lưỡi đao lạnh lẽo khiến hắn ta cảm nhận rõ ràng được cái chết đang cận kề.
“Linh Hồ Tinh Phong, anh nói bẻ gãy xương tôi rồi ném cho sói ăn, vậy anh nói thử xem giờ tôi nên xử lý anh thế nào đây?”, Diệp Hạo đùa cợt ra vẻ cân nhắc.
“Diệp Hạo, mày đừng vội xấc xược, mày tuyệt đối không có thực lực này, nếu dùng sức lực thật thì mày không phải đối thủ của tao đâu!”
Linh Hồ Tinh Phong hét lớn, hắn ta không ngốc, đột nhiên Diệp Phàm bùng nổ sức mạnh, rồi đến hiện tại, rõ ràng Diệp Hạo đã suy yếu dần, hắn ta đang nghi ngờ sức mạnh đột nhiên bùng phát lúc nãy không phải của Diệp Hạo, hơn nữa cũng không thể dùng được mọi lúc.
“Thật à?”
Diệp Hạo cười nhạo, ý mắt châm biếm giễu cợt nói: “Nhưng mà anh thua, thế thì là đã thua, bây giờ tôi muốn anh quỳ xuống!”
“Diệp Hạo…”, Linh Hồ Tinh Phong tức giận, vừa muốn nói thì Diệp Hạo đã ra tay rồi.
Ầm ầm!
Diệp Hạo liền giơ chân ra, đá vào hai đầu gối Linh Hồ Tinh Phong, đầu gối Linh Hồ Tinh Phong đau đớn, hắn ta đã quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.
“Láo xược, cũng chỉ là giao lưu học hỏi lẫn nhau bình thường mà thôi, sỉ nhục quá đáng như vậy thì thật tàn nhẫn!”
Một tiếng quát mạnh mẽ vang lên, vang dội trong sân.
Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn qua, người lên tiếng chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257283/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.