Nghe thấy thế thì Hàn Tuyết sững người lại, cô không ngờ đến Đức Tán Thượng Sư lại nói như vậy.
Một lúc sau cô mới lắc đầu cười, nói một cách nghiêm túc: "Thượng Sư, có thể là ông nhìn nhầm rồi. Tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, có chồng, có sự nghiệp kinh doanh nhỏ, đi tìm quả Phật Tâm cũng là để giúp chồng, tôi chưa bao giờ có tấm lòng vị tha, Phật Tích Ca Nâu Ni vĩ đại, Hàn Tuyết tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện quy y cửa Phật”.
“A Di Đà Phật, cũng là do tôi nghĩ sai, đây là Kinh Minh Vương Khổng Tước, thí chủ có thể nghiên cứu thật kĩ để có thể giúp họ “xua tan mây mù””.
Đức Tán Thượng Sư cầm ra một quyển kinh, bên trên có đề “Kinh Minh Vương Khổng Tước”, rồi trịnh trọng đặt vào trong tay Hàn Tuyết.
Hàn Tuyết nhận lấy quyển kinh, cô bất giác cau mày khi nhìn thấy hàng chữ này, cho rằng Đức Tán Thượng Sư vẫn muốn khuyên cô gia nhập phật môn.
Đang định mở miệng, Đức Tán Thượng Sư nói: “Thí chủ Hàn đừng hiểu nhầm, giảng Phật là duyên, chúng sinh đều là Phật, chứ không phải vì mệnh của thí chủ Hàn để dạy Minh Vương Khổng Tước cho tôi, mà tăng thêm sự cưỡng ép”.
Hàn Tuyết chợt ngây người ra, liền cảm thấy bản thân đang lấy bụng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, đành vội vàng xin lỗi Đức Tán Thượng Sư.
“Đức Tán Thượng Sư, bây giờ có biết bọn họ đang ở đâu không?”, một ngày một đêm đã qua, Hàn Tuyết vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257129/chuong-1086.html