Đức Tán Thượng Sư rất tức giận khi bị Diệp Hạo dùng con dao Long Lân đâm lén một nhát.
Trong mọi trận đấu của giới võ thuật đều có một quy định bất thành văn, rất ít khi sử dụng vũ khí lúc cận chiến, dù sao vũ khí sẽ để lại vết thương rất nặng.
“Hi, hoà thượng giao lại quả Phật Tâm cho tôi, tôi giúp ông cướp lại tượng Phật bằng vàng thật kia!”, Diệp Hạo lại lần nữa nhắc nhở Đức Tán Thượng Sư.
Mục tiêu của anh là quả Phật Tâm, còn anh không để ý tới tượng Phật bằng vàng thật kia.
Đức Tán Thượng Sư mặt biến sắc, không ngờ anh cũng tới vì quả Phật Tâm.
“Nằm mơ đi, thằng nhãi kia đền tội đi!”, Đức Tán Thượng Sư hô lên một tiếng, rồi lấy cây thiền trượng của mình ở trên lưng xuống, đánh về phía Diệp Hạo.
“Hừ, hoà thượng ông mạnh đấy, nhưng tôi đã quyết phải lấy được quả Phật Tâm này!”, Diệp Hạo lạnh lùng hừ một tiếng, rồi cũng lấy cây đao Bá Binh Hoàng Tuyền từ trên lưng xuống.
Lưỡi đao ánh vàng, cùng với dòng phù văn màu đỏ máu kỳ lạ của người điêu khắc, khiến cây đao giống như vật đến từ địa ngục.
“Ma đao!”, Đức Tán Thượng Sự liền hô lên một tiếng, nét mặt ông ta lúc này đanh lại.
“Ma đao cái đầu ông ấy!”, nghe đến chữ “ma” không khỏi khiến Diệp Hạo tức giận, liền tung ra đao thứ nhất trong Thập tam đao Ma Phong, đường đánh loạn xạ không theo một quy luật nào!
Vừa xông lên đã dùng chiêu thức ác liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257039/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.