Thì ra tượng Phật cổ bằng vàng ròng này không chỉ đơn giản là có giá trị khảo cổ, Kim Cương Đại Thủ Ấn khắc dưới đáy mới mang giá trị liên thành.
“Mọi người nói xem, tượng Phật cổ này bị người khác cố ý vứt vào đây, rốt cuộc người này có ý đồ gì?”
Diệp Phàm cau mày, nhẹ giọng nói: “Tôi đoán đối phương nhất định biết bản khắc Kim Cương Ấn bên dưới tượng Phật”.
Không ai có thể trả lời được, đây là câu hỏi không thể giải đáp.
Ba ngày trước, bao nhiêu người vì bức tượng Phật cổ này mà chém chém giết giết.
Bọn họ không đi tranh cướp, mà bây giờ lại rơi vào tay họ.
“Là ai được chứ?”
Diệp Phàm trầm ngâm suy nghĩ, nhưng không hề có manh mối nào.
“Thôi dẹp, không nghĩ nữa, nếu người ta đã cho thì mình xin vậy!”
Diệp Phàm lắc lắc đầu, nói với Linh Hồ Uyển Nhi: “Cô có thể dịch kinh văn khắc trên đó không?”
“Anh muốn học Kim Cương Đại Thủ Ấn này sao?”, Linh Hồ Uyển Nhi hỏi.
“Đúng vậy, đây là bảo vật của Phật môn, một trong những môn võ mạnh nhất, cô nói xem nếu tôi dùng võ công này để đánh giết họ, có phải sẽ rất thú vị không?”, Diệp Phàm lạnh lùng cười.
Bọn họ lập tức bật cười, trong tiếng cười đều mang gió lạnh, việc chùa Đạt Mẫu làm đã vượt quá giới hạn của họ.
Kể cả Linh Hồ Uyển Nhi cũng phải khịt mũi khinh thường với việc làm của chùa Đạt Mẫu.
Linh Hồ Uyển Nhi nhìn kinh văn, phiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2257007/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.