Chương trước
Chương sau
Tâm trạng Diệp Phàm lập tức chùng hẳn xuống, anh chưa từng đánh giá thấp thực lực của chùa Đạt Mẫu, nhưng không ngờ vẫn xem nhẹ họ rồi.  

Nghe ý của Phổ Đà là chùa Đạt Mẫu vẫn còn người mạnh hơn đang ra ngoài giao lưu Phật pháp hoặc tham gia các hoạt động khác chưa kịp quay về.  

“Bịch!”  

Lưng Diệp Phàm bị đập một gậy, khiến anh loạng choạng suýt nữa ngã xuống.  

Ngay sau đó chùy Kim Cang lại đánh tới, Diệp Phàm giơ đao lên chặn, lại có hai gậy từ hai bên trái phải đánh xuống.  

Ba đánh một, Diệp Phàm bị đánh lén nhất thời rơi vào thế nguy hiểm trùng trùng.  

Bên kia, Linh Hồ Uyển Nhi lau vết máu trên khóe miệng, ánh mắt trở nên băng giá, đây là lần đầu tiên cô ta bị thương khi chiến đấu.  

Cho nên, cô ta giận thật rồi!  

“Yêu nữ, giết lạt ma của chùa, phải chịu trấn áp vĩnh viễn, đền cho tội ác của mình đi!”  

Lạt ma Thích Diệp kêu lớn, vừa ra đòn đã dùng võ công tối cao của Phật môn, bóng côn ngập trời đánh xuống người Linh Hồ Uyển Nhi.

“Soạt!”   

Linh Hồ Uyển Nhi nhảy sang một bên để tránh, cây côn đập vào tảng đá bên cạnh cô ta.   

Tảng đá vừa dày vừa nặng trong chốc lát liền vỡ tan thành bốn năm mảnh, cây côn của lạt ma Thích Diệp phóng tới, một tảng đá lớn bắn về phía Linh Hồ Uyển Nhi.   

“Rầm!”   

Linh Hồ Uyển Nhi hét lên, chém nát tảng đá đang bay tới, thế nhưng đúng lúc này lạt ma Thích Diệp cũng lại nhảy tới, côn ảnh đang bao trùm lên Linh Hồ Uyển Nhi.   

“Uyển Nhi...”   

Diệp Phàm hô lớn, anh muốn chạy qua giúp, nhưng nhóm Phổ Đà ba đánh một, vây chặt anh lại.   

Đừng nói là qua giúp cô ta, mà ngay bản thân anh lúc này cũng đang phải tự xoay xở.   

Kham bố Phổ Đà cười ha hả, rồi hét lên với Diệp Phàm: “Ma đầu, khoanh tay chịu trói đi, Đức Phật là người độ lượng, chỉ cần quỳ trước Phật sám hối những lỗi lầm của mình, Phật sẽ tha cho các cậu”.    

“Tha con mẹ ông ấy, tưởng ông đây thua thật hả, còn khuya!”   

Diệp Phàm lớn tiếng chửi lại, sắc mặt lập tức chùng xuống.   

Phổ Đà vẫn muốn cười nhạo, thế nhưng đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.   

Chỉ thấy Diệp Phàm hô lớn một tiếng: “Zado, nổ súng!”   

Pằng!   

Anh vừa dứt lời, một tiếng súng liền nổ vang, Phổ Đà mặt biến sắc, cương kình trên người ông ta chợt bạo phát, tức tốc di chuyển sang một bên.   

Thế nhưng một trong những lạt ma đang vây đánh tấn công Diệp Phàm, lại không được may mắn như vậy, lạt ma này bị trúng đạn, cả người đang trong thế tiến công chợt khựng lại run rẩy.   

Cây đao Hoàng Tuyền trong tay Diệp Phàm quét qua, cái đầu cảu vị lạt ma cứ thế bay lên.   

“A...”, Phổ Đà há to miệng mà hét, tức muốn nổ đom đóm mắt.   

Lạt ma của chùa lại bị chém bay đầu ngay trước mặt ông ta, cảnh tượng này khiến ông ta muốn phát điên, nắm chắc chuỳ Kim Cang, phải giết Diệp Phàm bằng mọi giá.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.