“Ma đầu, hôm nay phải dùng gậy gi ết chết ngươi, để trả thù cho lạt ma chùa ta, phật môn không phải là nơi ngươi có thể giở thói ngang ngược!”
Phổ Đà gầm hét liên tục, bóng gậy đầy trời đập về phía Diệp Phàm.
So về lực chiến đấu chân chính, Diệp Phàm không phải là đối thủ của Phổ Đà, suy cho cùng đối phương cũng đã tiến vào cảnh giới tiểu tông sư đã nhiều năm nay.
“Không được, cứ như vậy mình sẽ thua mất, không có một cơ hội chiến thắng nào cả, hơn nữa chiếc chùy hàng ma kia có chút kỳ lạ…”
Trong lúc kháng cự, Diệp Phàm suy nghĩ chớp nhoáng tìm cách phá giải.
Khi chùy hàng ma của Phổ Đà vung chuyển, chiếc vòng đồng trên đó tạo ra một âm thanh kỳ lạ, khiến tâm trí anh bị ảnh hưởng.
Loại cảm giác này rất khó nói, đao Hoàng Tuyền của anh mặc dù bá đạo, nhưng anh vẫn chưa thể phát huy toàn bộ uy lực của nó, Thập tam đao phong ma của anh mới luyện được đao thứ nhất mà thôi.
Tại lối vào của chùa, Âu Dương Ngọc Quân và những người khác nghe thấy tiếng gầm thét từ bên trong, tinh thần của từng người trở nên căng thẳng, Diệp Phàm bị vây hãm phải chiến đấu bên trong, bọn họ lại không có cách nào giúp đỡ.
“Chúng ta phải làm sao đây?”, Long Linh lo lắng hỏi.
"Đợi, tôi tin đại ca!”, Âu Dương Ngọc Quân hít sâu một hơi, nghiến răng nói.
“Nếu Diệp Phàm chết tôi sẽ khiến tất cả người của chùa Đạt Mẫu phải chôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256965/chuong-1169.html