Diệp Phàm cười ha ha một tiếng: “Đừng hiểu lầm, cô nghe tôi giải thích đã!”
“Ám Long Hoa Hạ thâm sâu không lường được, tôi đã là người của Ám Long Hoa Hạ, Hàn Tuyết không thể lại trở thành người của Ám Long Hoa Hạ được. Trách nhiệm quá nặng nề, tôi không muốn cô ấy mệt như vậy!”
Những gì Diệp Phàm nói đều là sự thật. Ám Long Hoa Hạ là cơ quan quốc gia, được hưởng mọi đặc quyền quốc gia và nhiều nguồn tài nguyên khác nhau.
Vì vậy cũng phải gánh vác trách nhiệm của bản thân, bảo vệ đất nước, tiêu diệt kẻ ác!
Hiểu rõ lý lẽ có được thì có mất, bản thân Diệp Phàm đã là một phần tử thuộc về bọn họ, nếu như Hàn Tuyết lại gia nhập nữa thì đó không phải là chuyện anh muốn.
Hàn Tuyết cảm động trong lòng, Long Linh còn muốn thuyết phục nhưng nhìn thấy vẻ mặt Diệp Phàm thì chỉ có thể thở dài.
“Tùy anh thôi. Nhưng đó lại là nữ Long Sứ duy nhất của Ám Long Hoa Hạ…”
“Cho dù là nữ Long sứ tôi cũng không đồng ý, trừ phi cô nhận chức vị Long!”
“Có cái đầu anh ấy!”, Long Linh trừng mắt nhìn anh.
“Vậy thì để tôi dạy cho”, Linh Hồ Uyển Nhi cười nói, khuôn mặt tuyệt đẹp quả nhiên là giai nhân. Nụ cười hiện lên trăm vẻ đẹp, phi tần sáu cung đều thất sắc.
Nhưng ngay lập tức liền nhếch môi trêu chọc: “Mau, mau gọi một tiếng chị sư phụ nghe xem nào…”
“Gọi ngọt một chút thì tôi…”
Mặt Diệp Phàm lập tức đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256921/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.