Chương trước
Chương sau
Khi hắn ta biết được Liên Minh Võ Đạo đã hạ lệnh này đã vô cùng vui sướng.  

Lần trước giết Diệp Phàm thất bại, bọn họ tổn thất nặng nề, một Tiểu tông sư với cả rất nhiều đệ tử tâm phúc đã chết.  

Mà Diệp Phàm sau đó cũng mất tích, hắn ta muốn báo thù cũng không tìm được, nghiêm trọng hơn là Diệp Phàm còn đưa Linh Hồ Uyển Nhi cùng đi.  

“Tư Không, ông thấy thế nào?”. Ông cụ Linh Hồ nhìn ông ta, uống hớp trà rồi thản nhiên nói.  

Mọi người đều nhìn về phía đại trưởng lão Linh Hồ Tư Không, Linh Hồ Tư Không cười nhẹ: “Đại ca, tôi nghĩ là cần phải cử các đệ tử trẻ tuổi đi giết tên nhóc đó”.  

“Mặt khác, cũng đưa Uyển Nhi về gia tộc. Thân là con gái gia tộc Linh Hồ, là mặt mũi của gia tộc Linh Hồ mà lại đi cùng với tiểu ma đầu như vậy sẽ không tốt cho danh tiếng gia tộc Linh Hồ”.  

Nói xong, ông ta lại nhìn các trưởng lão khác của gia tộc Linh Hồ: “Mọi nói xem có đúng không?”  

“Đúng vậy, người kế thừa của Độc Cô Lão Ma thì cũng không chỉ là tiểu ma đầu. Gia tộc Linh Hồ chúng ta là gia tộc võ đạo chính đạo dẫn đầu trong giới, theo lý cũng nên đồng ý”.  

“Không sai, tôi đồng ý với ý kiến của đại trưởng lão. Đưa cô cả trở về gia tộc, ở cùng tiểu ma đầu sẽ gây tiếng xấu cho gia tộc!”  

Một trưởng lão tiếp lời đồng ý với ý kiến của Linh Hồ Tư Không, ông ta hơi cười.  

Ông cụ Linh Hồ say mê luyện võ, chuyện lớn nhỏ của gia tộc Linh Hồ chủ yếu đều do ông ta giải quyết, những trưởng lão này về cơ bản đều nghe theo lời ông ta.  

Tuy nhiên, ông cụ Linh Hồ có thể giải quyết dứt khoát mọi thứ nhưng không phải chuyện gì cũng quan tâm đ ến, như vậy sẽ khiến những trưởng lão này tự tạo khoảng cách.  

Dù sao thì gia tộc Linh Hồ không phải kiểu độc đoán, ông cụ Linh Hồ cũng sẽ không làm trái với ý kiến mọi người.  

“Tôi không đồng ý!”  

Ngay lúc này một âm thanh vang lên, có vẻ rất bất bình.  

“Ồ, nhị trưởng lão, ông có cao kiến gì không?”, Linh Hồ Tư Không khẽ nhíu mắt, cười nói.  

Linh Hồ Thừa Quân là nhị trưởng lão của gia tộc Linh Hồ.  

Ông ta vừa mở lời, những trưởng lão khác còn đang ồn ào chuẩn bị nói đều không nói nữa, quay đầu nhìn ông ta.  

Mọi người xung quanh đều biết chuyện nhị trưởng lão và đại trưởng lão bất hoà với nhau. Nhân vật lớn đấu nhau, bọn họ xem kịch là được rồi.  

“Diệp Phàm là người kế thừa của Đao Ma Độc Cô Thiên Đao, chuyện này không còn nghi ngờ gì. Anh ta đem theo Bá Binh Hoàng Đao của Đao Ma, lại luyện được Thập tam đao Phong Ma của ông ta, chuyện này đã chứng minh được thân phận của anh ta”.  

“Năm đó, ân oán giữa Đao Ma và Liên Minh Võ Đạo có thật có giả, tôi cũng không cần nói nhiều. Có điều muốn nói cho các vị biết, Đao Ma vẫn chưa chết, hoặc là ông ta nấp trong chỗ tối quan sát mọi thứ, nếu như giế t chết người kế thừa của ông ta thì không sợ ông ta  báo thù sao?”  

“Cho nên tôi kiến nghị, gia tộc Linh Hồ chúng ta không can dự gì vào chuyện này hết!”  

Ông ta vừa dứt lời lập tức có trưởng lão gật đầu: “Đúng vật, Đao Ma rất mạnh, nghe nói năm đó đến cả Minh chủ Độc Cô Diên Khánh cũng không cách nào chế ngự được ông ta. Chúng ta gióng trống khua chiêng săn giết, nhỡ đâu ông ta báo thù thì sẽ bất lợi cho gia tộc Linh Hồ chúng ta”.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.