“Em không đi, em phải ở cạnh anh, cho dù thế nào em cũng phải ở cạnh anh”, Hàn Tuyết kiên quyết lắc đầu, có chết cô cũng không đi.
“Không nói nhiều, lập tức đi cùng Đường Thánh Thủ ngay”, từ nét mặt của anh cũng nhận thấy rõ anh đang giận như thế nào.
“Ha ha, bọn mày nhầm hả, ai đi ai ở là do tao quyết định, chứ không tới lượt chúng mày”.
Lúc này Lương Hồng lên tiếng, hống hách nói.
Tiếp đó gã ta chỉ tay về phía Đường Thánh Thủ: “Ông già kia, ông có thể đi, những người khác phải ở lại hết”.
“Không sai, ông già đó có thể biến, những người khác thì đừng hòng”.
Một giọng the thé vang lên, Lâm Vân rất hưng phấn, vì lần này Diệp Phàm đã không còn đường tháo chạy.
“Bọn mày không sợ tao cùng đường làm liều hả, tới lúc đó ít nhất cũng phải kéo theo cả hai đứa chúng mày đi cùng”, Diệp Phàm hùng hổ nói.
“Tôi đã báo cảnh sát rồi, mấy anh lập tức đi cho, mười phút nữa cảnh sát sẽ tới”, Đường Thánh Thủ đứng bên nói.
“Báo cảnh sát?”
Sắc mặt Lương Hồng càng trở nên cay độc hơn: “Mười phút là đủ rồi, giết một hay hai người cũng như nhau, thêm cả ông nữa cũng chẳng sao, thôi cứ chết chung với nó luôn đi”.
Lương Hồng định giết chết tất cả bọn họ, Diệp Phàm mặt biến sắc: “Lương Hồng, bọn họ đều có lai lịch không hề nhỏ đâu đấy, nếu như mày dám giết...”
“Giết!”
Diệp Phàm còn chưa nói xong, Lương Hồng đã hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256846/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.