Chương trước
Chương sau
Mọi người xung quanh đều kinh sợ, cũng sửng sốt nhìn Linh Hồ Uyển Nhi, năng lực như vậy thật khủng khiếp, đã vượt qua sức mạnh của tiểu tông sư rồi.  

“Khụ…”  

Ngay lúc này thân thể mềm mại của Linh Hồ Uyển Nhi khẽ run lên, một vệt máu tươi chảy ra từ miệng, bước chân lại càng giống như muốn lùi về sau hai bước.  

Rõ ràng tình hình có chút không ổn.  

“Cô ta đang cưỡng ép ra chiêu, không dùng được mấy lần đâu. Lương Hồng, anh đi giết Diệp Phàm, người phụ nữ để tôi giết!”  

Lời còn chưa nói xong, người đàn ông xông đến giết Diệp Phàm đã xoay người chuyển hướng sang Linh Hồ Uyển Nhi.  

Trong đám người bọn họ, người đàn ông áo đen này thực lực cao nhất, là sư huynh của Lương Hồng.  

Lương Hồng không ngốc, lúc ở trong hang động ở bắc Tây Tạng, bản thân đã để thua Diệp Phàm một lần, lần này đến giết Diệp Phàm, sao gã ta lại không đưa theo một người mạnh tới được.  

Người đàn ông áo đen đó tốc độ rất nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt Linh Hồ Uyển Nhi.  

Long Linh lập tức từ phía sau xông đến, trong tay cầm một thanh đao ngắn đâm về phía trước, muốn tranh thủ chút thời gian cho Linh Hồ Uyển Nhi.  

“Không tự lượng sức mình!”. Người đàn ông áo đen đó lạnh nhạt khinh thường mắng, cổ tay xoay nhanh một vòng, đánh một chưởng vào cổ tay Long Linh.  

Long Linh bị đánh kêu lên một tiếng đau đớn, cô ta cảm giác cánh tay mình như gãy luôn rồi.  

Người đàn ông bật lên, nhấc chân đá về hướng huyệt thái dương của Long Linh.  

Là chiêu tuyệt sát, nếu Long Linh bị đá trúng thì chắc chắn sẽ gặp nguy!  

Thế nhưng một thanh kiếm đâm thẳng về phía chân người đàn ông áo đen, người đàn ông xoay người, một chân khác lại bật nhảy lên đá vào thanh kiếm đang đâm tới của Linh Hồ Uyển Nhi.  

Bên kia, Diệp Phàm rống giận, Lương Hồng và cô ả cầm roi chín khúc đồng loạt tấn công anh.  

Không những vậy, mà còn có Lâm Phàm, Uông Côn cùng với mấy người Võ đường nữa.  

Tia sáng chói mắt xuất hiện!  

Diệp Phàm rút ra thanh đao Bá Binh Hoàng Tuyền của mình, một tia sáng vàng rực phản chiếu xung quanh.  

Cương khí cuồn cuộn, thanh đao Bá Binh Hoàng Tuyền trong tay Diệp Phàm cũng bắt đầu vung vẩy chém giết về phía Uông Côn.  

Chọn hồng thì chọn quả mềm để niết, giết thì phải chọn kẻ yếu nhất.  

Uông Côn giận dữ, hành động như vậy khác nào xem hắn là kẻ yếu nhất. Một kẻ đã bị thương nghiêm trọng đến mức phải ngồi xe lăn có tư cách gì mà lại giết hắn trước!  

Bên ngoài bệnh viện, một chiếc Porsche từ cổng lớn đi thẳng vào bãi đỗ xe của bệnh viện.  

Một người lập tức ra đón. Đó là một người phụ nữ mặc trang phục y tá: “Chị Điệp, ở khu nội trú cao cấp lầu năm!”  

“Được, bây giờ tôi đi qua!” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.