Chương trước
Chương sau


Mà Diệp Phàm đã có thể phản sát khi bị tiểu tông sư vây giết rồi, thực lực này khiến trong lòng Lâm Thanh Đế khẽ run. Chỉ có dựa vào sức mạnh của chung thuật thì mới có thể thu hẹp lại khoảng cách.  

“Vậy người kế thừa Đao Ma đó không bị thương sao?”, Lâm Thanh Đế liền hỏi.  

“Sao có thể chứ?”  

Một người đàn ông lớn tiếng nói.  

“Bị thương rất nghiêm trọng, nghe nói cả người đầy máu, hình như bên hắn ta cũng chết một người mà còn là phụ nữ, người kế thừa Ma Đao đó lập tức nổi điên!”  

“Với cả không phải một mình hắn ta chém giết mà còn có một người phụ nữ rất mạnh trợ giúp, thực lực cũng là tiểu tông sư có thực lực vô cùng cao!”  

“Hừ, cũng tốt…”  

Lâm Thanh Đế nghe xong, trong lòng khẽ thở phào.  

Cũng không mạnh như hắn ta đã nghĩ, lúc nãy đúng là khiến hắn ta giật mình.  

Nếu như Diệp Phàm một mình chém giết nhiều như vậy mà còn không bị thương gì, thì hắn ta thật sự rất đau trứng.  

Bởi vì hắn ta đang nâng cao thực lực, mà Diệp Phàm cũng không rảnh rỗi gì.  

“Được rồi, cám ơn các vị sư đệ, bây giờ tôi sẽ dạy mọi người Phi Thiên Chung!”, Lâm Thanh Đế ôm quyền cười nói.  

Mấy người đàn ông lập tức mừng rỡ, liên tục nói cảm ơn.  

Thế nhưng ngay lúc này một người phụ nữ mặc trang phục người Miêu, mang mạng che mặt đi đến.  

Mấy người vội hành lễ cung kính, đây là Thánh Nữ của Vạn Chung Môn bọn họ.  

“Sư tỷ!”, Lâm Thanh Đế vui vẻ gọi một tiếng.  

Thánh Nữ của Vạn Chung Môn cũng là đệ tử của đại trưởng lão Mạnh Thu Thuỷ, ngày đầu tiên hắn ta đến đã được Mạnh Thu Thuỷ nhận làm đệ tử thân truyền, giờ gọi một tiếng sư tỷ cũng không sai.  

Thánh Nữ Vạn Chung Môn khẽ ừ một tiếng: “Sư phụ tìm anh, đi Tây Hoa Lầu!”  

Nói xong Thánh Nữ Vạn Chung Môn nhẹ nhàng rời khỏi, dáng người duyên dáng xinh đẹp khiến mọi đệ tử vội nhìn theo mến mộ.  

Lâm Thanh Đế trong ánh mắt khẽ hiện lên sự chiếm hữu mạnh mẽ. Thánh Nữ Vạn Chung Môn thanh cao, trước giờ hắn ta đã nghe nói, thậm chí đến hiện tại hắn ta vẫn không biết tên của cô ta.  

Kiềm chế ham muốn chiếm hữu xuống, Lâm Thanh Đế chắp tay ôm quyền nói: “Các vị sư đệ, tôi đi gặp đại trưởng lão trước, đợi tôi quay lại sẽ chỉ lại Phi Thiên Chung cho mọi người!”  

“Không dám không dám, mời sư huynh Lâm Thanh Đế…”  

Mọi người vộ nói, sau khi Lâm Thanh Đế rời đi, mọi người đều để lộ nét mặt ngưỡng mộ ghen tị.  

“Hừ, đúng là người so với người mà tức chết mất, chúng ta chỉ có thể gọi là Thánh Nữ, hắn ta lại có thể gọi là sư tỷ…”  

“Thì có cách nào khác chứ, ngày đầu người ta đến đã trở thành Thánh Tử dự bị rồi. Nếu như sau này anh ta trở thành Thánh Tử thì chức vị môn chủ của Vạn Chung Môn cũng có khả năng là anh ta!”  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.