“Phù!”
Khí kình lạnh lẽo như thanh đao, trực tiếp giáng thẳng vào người A Vĩ.
Máu tươi bắn ra, nội tạng cũng tràn ra theo.
“Oẹ!”
Những tiếng nôn oẹ vang lên, lần này không chỉ còn là những tiếng nôn khan nữa.
Các cô gái đi theo tới để khám phá thế giới bên ngoài, liền bị doạ sợ tới mức bật khóc.
Hàn Tử Di lúc này mặt trắng bệch, cũng đã phải nôn khan mấy lần.
Bởi vì cô ấy chưa ăn gì, nên cũng chỉ có thể nôn ra nước bọt, vì thế miệng đắng chát.
Trước kia cô ấy cũng đã từng bị người Tịch Quốc bắt cóc, cũng đã từng chứng kiến cảnh tượng Diệp Phàm giết người.
Thế nhưng, đây là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng giết người như mổ lợn thế này.
Lúc này, mấy người của trưởng lão Tứ cũng đã nghe ra, nhìn A Vĩ bị chém làm đôi, đang kẽ run trên mặt đất.
“Ma đầu...”
“Cũng quá máu lạnh rồi đấy, tôi quyết rồi, cả đời này tôi sẽ không trở thành kẻ thù với truyền nhân của Đao Ma!”
“Đều bảo Đao Ma chính là ma đầu, chúng ta còn chưa được chứng kiến ông ta ra tay, nhưng nhìn thủ đoạn của đệ tử ông ta, hôm nay coi như cũng đã được thấy rồi...”
“Nhưng mà, Diệp Phàm cũng bị thương rồi, không thấy hắn cũng nôn ra máu hay sao?”
“Nếu nhớ không nhầm, đây là lần đầu tiên hắn ta nôn ra máu!”
Lúc này, mọi người trong hiện trường đang lần lượt tranh luận với nhau.
Mới được bao lâu chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256706/chuong-1297.html