Long Linh bay ngược ra phía sau, ho ra một ngụm máu lớn.
Pằng pằng pằng pằng!
Bốn tiếng súng liên tiếp vang lên, mỗi phát đạn đều trúng lên người Tứ trưởng lão Lăng Tiêu Sơn, nhưng không có phát nào trí mạng.
Ông già này điên rồi, vết thương do súng bắn chẳng hề hấn gì với ông ta.
Cầm kiếm sắc trong tay, ông ta đi về phía ba người, Long Linh được Hàn Tử Di đón lấy, va chạm cực lớn đã đánh bật cả hai người họ.
Súng trong tay đã hết đạn, Hàn Tuyết ném súng đi, đứng trước mặt hai người chống đỡ cho bọn họ.
Có chết thì cô cũng phải chết trước mặt hai người bọn họ!
"Lão chó già, mẹ nó ông dừng lại đi, Diệp Phàm tôi nhận thua, tuỳ các người xử lý…”
Diệp Phàm rống lên một tiếng, sát khí gần như hóa thành thực chất, anh đang phòng ngự dưới sự công kích mãnh liệt của bà lão.
Bà lão lúc này cũng không ngừng ho ra máu, đối diện với công kích điên cuồng của hai người Diệp Phàm và Linh Hồ Uyển Nhi, bà ta không kiên trì được bao lâu nữa.
Hôm nay bà ta chết là điều không thể nghi ngờ, đây là kết cục của bà ta.
Nhưng trước khi chết có thể nhìn thấy Diệp Phàm đau khổ thì bà ta thấy rất xứng đáng.
Tiếng gầm của Diệp Phàm căn bản không ngăn được bước chân của Tứ trưởng lão Lăng Tiêu Sơn.
Long Linh lại từ phía sau lao lên, nhưng vẫn như cũ bị một chưởng nhẹ nhàng đánh bay.
"A... ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256651/chuong-1323.html