“Sư huynh, các huynh đang nói gì vậy?”, Hoắc Thanh Thanh cũng gớp vui, cười tươi hỏi.
“Sư muội Thanh Thanh vẫn chưa biết gì sao?”
Mấy người này rất nhiệt tình, liền chào hỏi với cô ta.
Hoắc Thanh Thanh rất xinh, tốt tính, lại dí dỏm, cho nên được lòng mọi người hơn sư tỉ Phương Dao của cô ta.
Hơn nữa, cũng chính vì Tiêu Mặc Sanh của Hồn Thiên Môn tới Tứ Phương Tông hỏi cưới Hoắc Thanh Thanh, cho nên càng khiến Hoắc Thanh Thanh trở nên đặc biệt trong Tứ Phương Tông.
“Đúng rồi, sư muội Thanh Thanh tôi có nhớ hình như muội cũng tới từ thành phố Cảng đúng không?”, một người đàn ông đột nhiên cất tiếng hỏi.
“Vâng”, Hoắc Thanh Thanh gật đầu.
Người đàn ông đó liền chỉ vào điện thoại: “Việc này xảy ra ở thành phố Cảng đấy, bá chủ của thành phố Cảng bị người ta tiêu diệt rồi, đám cháy này chính là ở võ đường”.
“Làm sao có thể chứ?”, Hoắc Thanh Thanh ngạc nhiên hô lên.
Võ đường là bá chủ ở thành phố Cảng đã cả mười năm nay, làm sao có thể bị người ta đốt cháy được chứ?
“Chỗ bị cháy đúng là võ đường đấy, theo tin này, thì Diệp thâm nho đã giết sạch trưởng lão của võ đường, sau đó đốt trụi võ đường luôn...”, người đàn ông đó hứng khởi nói.
“Diệp thâm nho là ai vậy?”, Hoắc Thanh Thanh nghi ngờ hỏi lại.
“Diệp Phàm truyền nhân của Đao Ma, nghe nói vì lòng dạ ác độc, cho nên mọi người có mặt tại hiện trường đều gọi hắn là Diệp thâm nho,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256635/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.