Chương trước
Chương sau
“Sư huynh, các huynh đang nói gì vậy?”, Hoắc Thanh Thanh cũng gớp vui, cười tươi hỏi.  

“Sư muội Thanh Thanh vẫn chưa biết gì sao?”  

Mấy người này rất nhiệt tình, liền chào hỏi với cô ta.  

Hoắc Thanh Thanh rất xinh, tốt tính, lại dí dỏm, cho nên được lòng mọi người hơn sư tỉ Phương Dao của cô ta.  

Hơn nữa, cũng chính vì Tiêu Mặc Sanh của Hồn Thiên Môn tới Tứ Phương Tông hỏi cưới Hoắc Thanh Thanh, cho nên càng khiến Hoắc Thanh Thanh trở nên đặc biệt trong Tứ Phương Tông.  

“Đúng rồi, sư muội Thanh Thanh tôi có nhớ hình như muội cũng tới từ thành phố Cảng đúng không?”, một người đàn ông đột nhiên cất tiếng hỏi.  

“Vâng”, Hoắc Thanh Thanh gật đầu.  

Người đàn ông đó liền chỉ vào điện thoại: “Việc này xảy ra ở thành phố Cảng đấy, bá chủ của thành phố Cảng bị người ta tiêu diệt rồi, đám cháy này chính là ở võ đường”.  

“Làm sao có thể chứ?”, Hoắc Thanh Thanh ngạc nhiên hô lên.  

Võ đường là bá chủ ở thành phố Cảng đã cả mười năm nay, làm sao có thể bị người ta đốt cháy được chứ?  

“Chỗ bị cháy đúng là võ đường đấy, theo tin này, thì Diệp thâm nho đã giết sạch trưởng lão của võ đường, sau đó đốt trụi võ đường luôn...”, người đàn ông đó hứng khởi nói.  

“Diệp thâm nho là ai vậy?”, Hoắc Thanh Thanh nghi ngờ hỏi lại.  

“Diệp Phàm truyền nhân của Đao Ma, nghe nói vì lòng dạ ác độc, cho nên mọi người có mặt tại hiện trường đều gọi hắn là Diệp thâm nho, bây giờ nó đã trở thành biệt danh của hắn rồi, ha ha ha...”  

Người đàn ông đó cười lớn, còn Hoắc Thanh Thanh lại rùng mình, giống như bị sét đánh trúng mà ngẩn người ra.  

“Sư muội Thanh Thanh, muội sao vậy? Có người nhà ở võ đường sao?”  

“Đúng rồi, rồi như có người nhà bị tên Diệp thâm nho này làm hại, thì chúng tôi sẽ giúp muội báo thù...”  

Mấy người bọn họ liền trở nên tức giận, ai nấy cũng đều nói sẽ giúp Hoắc Thanh Thanh.

Trong sân nhỏ tinh tế và gọn gàng, Hoắc Thanh Thanh ngồi trên ghế đá, một tay đặt lên bàn đá, tay còn lại chống má.  

Một hồi nghiến răng, một hồi cười, trong lòng cô ta hiện giờ vô cùng hưng phấn.  

Vừa rồi, cô ta đã biết được tất cả từ trong miệng bọn họ, Diệp thâm nho chính là Diệp Phàm.  

Người tiêu diệt võ đường chính là Diệp Phàm, điều khiến cô ta kích động là Diệp Phàm lại có thực lực mạnh như vậy.  

Trước đây, bởi vì Liên minh võ đạo phát ra lệnh săn giết, dẫn tới các đệ tử trẻ tuổi từ mọi thế lực lớn trong giới võ đạo đều tìm kiếm Diệp Phàm khắp các nơi, muốn truy lùng anh.  

Để ngăn Phương Dao nói ra địa chỉ nơi Diệp Phàm đang sống, cô ta đã bị Phương Dao buộc phải quỳ xuống.  

Không ngờ tin tức vẫn bị lọt ra ngoài, cô ta đã quên rằng đứng phía sau võ đường là Lăng Tiêu Sơn, Lăng Tiêu Sơn thế nhưng là một phương thế lực thuộc giới võ đạo.  

Vì vậy, nơi ở của Diệp Phàm sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ ra ngoài.  

Mà khi họ chia tay lúc đầu, thực lực của Diệp Phàm cũng mới chỉ là ám kình đại thành mà thôi. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.